Chuyện đi rú
Bít rènh rènh với hoa đót nựa khung
Cơn rènh rènh toả mùi thơm lừng
Còn bít đót thì rùng mình i mi hẹ
Cơn đót thường thường hắn mọc sát khe
Chui vô được nghe chừng thật khó
Chặt được một ôm cha ơi hắn khổ
Lá hấn sắc hắn cọ cho khắp ngài
Tau nỏ phải thằng thù lâu nhớ dai
Nỏ ai dại chi kể chuyện ni ra nựa
Răng mà tau lại thích a rứa
Gánh được về nhà tứa máu ra chơ
Ra hết độộng trời đạ túi lờ mờ
Quảy về đến nhà trời lơ mơ sáng
Đúng như dừ thì ăn vàng nỏ đáng
Rứa mà ngay tê ta vẫn dám mần hè
Dừ nghị lại ta cụng giỏi đạ ghê
Dám đi bít rènh rènh về buộc chủi
Sau bựa nớ suốt ngày lúi húi
Cặm cụi ngồi bện chụi đót rành hay
Lấy cấy chủi cùn mở từng nuộc ra coi
Mằn mò mại rồi cụng mần được cả
Chụi đót người ta bện toàn xỏ lá
Khung trách chi mau rả mi hè
Ta bện thì nhìn hắn xấu đạ ghê
Nhưng lại bền nỏ chê mô được
Tau chộ mi khi mô cụng nhắc
Nên tau ngồi kể một khúc rứa thôi
Chuyện ngay tê ta dốt thôi rồi
Có kể lại con cái ngồi hắn trách
Chỉ có ta tuổi thơ tinh nghịch
Mới ngược rừng ngược rú phải khung mi...

Tác giả bài viết: TỪ CÔNG HẢI
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Vì lương hưu
20/04/2023 04:39
-
Tự hào mần du xứ Nghệ
24/04/2023 02:59
-
Nỏ chộ bay gọi về
04/05/2023 20:27
-
Thơ tiếng Nghệ: Chợ quê
05/05/2023 05:03
-
Dặn bay từng nớ
29/04/2023 10:25
-
Nụ cười quê nhà
09/05/2023 20:35
-
Đừng để cha nhắc nựa
29/04/2023 22:29
-
Chuyện dự cháu
10/05/2023 23:55
-
Lấy gấy miền Trung
16/05/2023 06:19
-
Chuyện mần mùa
17/05/2023 10:01