Nói với bạn

Chủ nhật - 01/01/2023 01:27
Tui nói nhiều rồi mà ung nỏ chịu nghe
Bựa xóm mần đàng, phá bụi tre rành phí
Nếu chịu khó ta dời vô một tỉ
Thì đến dừ còn lưa tí bóng râm.

Nhắc chuyện ni, ai cụng nói ung hâm
Cả bụi tre, ung hầm hầm chặt sạch
Cứ vội vàng nên thành ra thất sách
Bị dính đàng, ta tìm cách dời tre!?

Tui nhớ trước tê, nhựng buổi trưa hè
Ngoài đồng về, ngang bụi tre mát rượi
Bọn trẻ tru cụng thường ra đây nhởi
Mấy ả mấy enh, tụ tập hát ca

Tui nhớ một thời, trong sách giáo khoa
Ông Thép Mới viết về tre hay quá
Cây tre Việt Nam, thân thương đến lạ
Đánh ngoại xâm, tre cụng hóa anh hùng.

Cha ông mình chọn tre để sống chung
Lụy tre xanh bao đời ngăn giông bạo
Tre chung thủy, cùng cha ông tần tảo
Cấy, hái, giần, tràng... mô cụng có tre

Mấy bựa ni nỏ có cấy bóng che
Bọn cùn nít nắng đến hoe cả tóc
Đàng bê tông, móng tru bò muốn tróc
Tui tiếc tre, muốn phát khóc ung ơi

Đàng rụng rại, bê tông hóa nơi nơi
Nông thôn mới, cuộc đổi đời tích cực
Lòng dân vui, ước mơ thành hiện thực 
Đời sống đi lên, rất mực tự hào.

Có cấy ni, rọt cứ xót như bào 
Điệu ví, câu hò, ngọt ngào thanh lịch...
Nhựng đêm trăng, gái trai cùng đùa nghịch,
Tiếng cuốc kêu...thành cổ tích mất rồi.

Tui nhớ như in tiếng mẹ ầu ơi
Dưới bờ tre, bà ru lời hẹn ước
Dưới bóng tre, ông kể về đất nước
Đánh giặc Ân, Thánh Gióng dụng tre ngà

Hạy giự gìn bản sắc quê ta
Nếu mần đàng nên dời tre ung ạ
Đừng vội vàng, rồi vô tâm chặt phá
Tre với ngài, thân thiết quá, ung ơi!

>>> Xem thêm: Lỗi hẹn với mi

 

tre lang


 

Tác giả: NGUYỄN QUANG HOÀNG

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây