Mới bựa qua mua 2 lít riệu ngon Cha mi uống dừ còn như nửa lít Uống kiểu ni thì tru bò cũng chết Sớm dậy kêu tau liệt nỏ đi mần
Rứa là Tết lại đến Bay hạy bớt ăn chơi Tuổi cụng đạ tra rồi Kiếm du về cho mệ!
Triều ni răng lại rứa Bụng hắn rành nhớ quê Kỷ niệm cứ ùa về Ôi năng mà khó tả
Bựa qua thằng út điện nhủ cha mệ vô chơi Nói khản cổ hết hơi Mà hắn mô chịu hiểu
Nuôi kẹ tra hấn khổ lắm mi ơi Trái gió trở trời cấy là mần lẩy “Ăn rồi nói chưa” chộ mà phát ngấy Tau nuôi mẹ mấy năm nên rất hiểu mi à
Lâu lắm rồi chắc mi đạ quên tau Cấy con bạn lọ loem hồi con nít Nhớ hừn răng cái thời... Cho chắc từng củ khoai hột mít... Đóng giả gấy nhôông tau mầm mệ mi mần cha...
Tui ngài ở trong Vinh Ra mần côông Hà Nội Nhiều khi nghe tui nói Rặt tiếng Nghệ quê ta Bạn bè nghe nỏ ra Đưa chắc cười nắc nẻ...
Có một thời ông mụ choa là chuyên gia nấu riệu Cụng vì nghèo nên nậu riệu để kiếm thêm Ngày đi mần tranh thủ nấu buổi đêm Để kiếm thêm thùng hèm mà nuôi lợn
Ả hoe, ả đị, ả cu Mấy ả rủ chắc đi tru một đoàn Ả cu khoe con choa ngoan Ả đị thì cứ thở than dài dài
Tau mần du Hà tĩnh đạ nhiều năm Mà tiếng nói đêm nằm tau nghị mại Mẹ nhông nói tau phải rành hỏi lại Răng tiếng ta con nó nhớ chi hè
. Chính sách quyền riêng tư Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây