Thơ tiếng Hà Tĩnh
Thằng ngài yêu hấn nói bỏ khi mô?
Choa nhủ rồi đừng yêu ngài thành phố!
Để hấn chê đàng khó lại đưng nghèo!
Trai gưn nhà, cả bảy ổ thằng theo!
Ung hại chi, răng nỏ yêu i đứa!
Bựa mô hè, ung định về không rứa!
Để biết đàng, mà lựa nhốt con ga!
Ga đợt ni, đưng cả đôống ung nà !
Ăn ngoài rọng, con ma mô cụng béo!
Mậy bựa rẻ, chư bựa ni đắt léo!
Ung mà về, bắt một tẻo ta mần !
Ưng nấu xáo, hay là để kho gầng!
Một chắc choa, hại mần ăn nỏ hết!
Cham mi dừ, răng ị riếc hần kém!
Ăn nạc chư, chưn với cánh nỏ nhơi
Lưa đưng nấy, là phải bỏ vô nồi!
Trước bựa ăn, nhen lả ngồi hâm lại!
Dừ thịt ga, tau chộ rành là hại!
Oa cha ôi! Ăn mại rứa chư mô!
Mà nạy dừ, cự nói chuyện mộ mô!
Quên hỏi chuyện, của ung với thằng nớ!
Cấy thằng đi, chiếc đờ rim việt đó!
Bựa vua ta, bổ troạng trôốc nhớ không?
Kỳ thằng nớ, cò lẹ cụng mần nông!
Riệu chè không, dòm cụng trông tử tế!
Gưn cựa nhà, đi lại cho hần dệ
Chư mà lưa, ung định tính ra răng ?
Gấy vị gứa, trôốc như kí nồi hôông!
Hâm mấy tuổi, lấy nhôông đi chi nựa!
Dia gớm dia gang! Ung cự hay lựa!
Choa chắc ung, là con gấy nựa thôi!
Bức có cháu, để cho choa bôồng ruồi
Chư ở nhà, choa đứng ngồi lủi thủi!
Cham mi thì, hay lên rú chặt củi!
Ngay lo mần, đêm kêu đau trúc cúi!
Nhủ mua thuốc, uống cự hại tốn tiền!
Trời mùa ni, nắng cho le lại kèn!
Cham mi thì, suốt ngay kèm cấy điếu!
Sức nỏ lưa, ngài thì đạ rành yếu !
Réo thuốc lào, nhả hết khói là ho!
Tau nạt nhiều, cham mi có nghe mô!
Thu điếu suốt, nỏ lần mô chịu bỏ !
Bựa mô hút, cụng nhọn mui nhọn mỏ!
Nưng cại là, đời thọ được mấy hơi!
Đạ rứa rồi, ham nước chát thì thôi!
Trời mừa mưa, uống rồi ngồi đến túi!
Bựa mô cụng, phải mần ấm nước mới!
Nhà cựa dồ, là phải quét sạch tinh!
Đọi uống nác, phải chùi rửa trắng tinh!
Đòn với ghía, phải rinh ra trước cựa!
Sắn bựa lôông, nhổ cọc loọc mốp rựa!
Choa gửi cho, bựa ít cổ mà ăn!
Gửi cho bay, thêm một ít hành tăm!
Chục trớng ga, vị dăm lô lạc sôống!
Đưng nấy tro, cham mi mới bứt xuống!
Tro năm ni, để giôống có một buồng!
Bán bớt chư, họ hỏi mua lằng nhằng!
Lô mười nghìn, tính cụng dăm trăm bạc!
Choa dạo ni, cụng nhiều côông lặt vặt!
Sắn cả vạt, chê đắt nỏ ai mua!
Bầy lợn giôống, trong truồng vẩn đưng lưa!
Bán thâu chan! để đi mô cho có!
Choa thì hay, phải đi đây đi đó !
Họ mời đám, ruồi lại giổ linh tinh
Ngài ở quê, sôống cốt ở cấy tình!
Dự mặt mụi, để mà nhìn chòm xóm !
Thôi nha ung! mẹ mần không chi nắng !
Lưa đưng nấy, mẹ phải gắng cho xong!
Về không chi, cha mi ở nhà ngong!
Với lại máy, lưa mấy đồng mô nựa!
Được hai chục, anh mi nạp mậy bựa !
Lưa mấy nghìn, mẹ phị dự chư ung.!
>>> Xem thêm: Thơ vui tiếng Nghệ: Quà quê em

Tác giả: Sưu tầm
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Tán hay táng vào mặt? Tán gia bại sản hay táng gia bại sản?
-
Viết/gọi là lòng xe điếu hay se điếu mới đúng chính tả?
-
Dạng chân hay giạng chân, dạng háng hay giạng háng mới đúng?
-
Chả lẽ hay chả nhẽ hay chẳng lẽ mới viết đúng chính tả?
-
Vị lạt hay lạc? Lạt miệng hay lạc miệng? Lạt nhách hay lạc nhách?
-
Viết bứt tốc hay bức tốc, mẹo phân biệt bứt hay bức chính xác
-
Nguyên và cựu khác nhau như thế nào? Cách dùng đúng nhất
-
Viết tương lai sáng lạn hay sáng lạng hay sáng láng mới đúng?
-
Viết chấp cánh hay chắp cánh mới đúng chính tả tiếng Việt?
-
Viết quốc đất hay cuốc đất, cày quốc hay cày cuốc?
-
Dúm dó hay rúm ró? Co dúm hay co rúm? Bẹp dúm hay bẹp rúm?