Dạo nớ mới mần du theo nhôông đi giới thiệu với cụ mự o dì...
Ngồi vểnh cả hai tai nghe...
mà nỏ mần răng hiểu cả...
Vơ trời răng...
cấy tiếng Nghệ học theo rành chi là vất vả
"Răng rứa ,mô tê , ênh ả ngái gưn..
Trôốc cúi,hoi hoi, chạc mụi ,đụng quần..
Khu mứn, tanh rình , như ăn phải bả..."
Lại có lúc "cà "thì họ nói ra nghe thành "cá"
Vô "cửa hàng "thì nói "cựa háng"... vơ trời..kkk
Chuyện "dựm chưn có lạt" nổi tiếng ở khắp nơi
Củng là tiếng của quê nhà nhông tui đỏ.
Nói để biết tiếng quê nhôông tui rành chi là khó
Nhưng mà rùi cứ sống mại thành quen
Cứ đêm đêm khi phủi cẳng... tắt đèn...
Cứ tiếng Nghệ mà phang là giỏi cả....
Tui viết ra đây muốn tâm sự với các ênh các ả
Ai muốn về mần du rể quê nhông tui
Lúc mới về quê khó chút đừng hại ,đừng có thụt lùi..
Cấy tiếng Nghệ ...
Khi đạ quen rùi thì chộ hắn hay nỏ kể...
>>>Xem thêm: Bọn bây nỏ biết