Hồi ức ga Vinh

Chủ nhật - 13/09/2020 18:25
Ga vinh xưa không phải
Hoành tráng như bây giờ
Một cái nhà nhỏ bé
Để bán vé mà thôi
Trước mặt ga hồi đó
Có hai cổng hai bên
Đường đi vào bé nhỏ
Cho nên cỏ mọc đầy

Cái cổng chính hôm nay
Ngày xưa là cổng bãi
Nhà vệ sinh một dãy
Nằm đối diên chợ ga

Còn phía trước cổng là
Cơm thầy chương ông nghệ
Lùi về tây một tý
Đó là cổng hoá trường

Trong đó đủ loại hàng
Trùm bạt lên tất cả
Gạo đến hộp thịt cá
Chất đầy cả một vùng

Dân bán nước bọn mình
Lấy nắp bia đập bẹp
Chui vô trong rồi rạch
Gạo đầy ấm xách về

Gần phía nam cận kề
Trạm giao liên 21
Đủ các loại đồ hộp
Vũ khí chất đầy kho

Chủ yếu lấy lương khô
Về ăn cho đỡ đói
Một bữa có thằng hỏi
Bố bạn bộ đội à

Mình liền khai thật thà
Trộm trên ga bựa trước
Túi nớ cha biết được
Bị ăn một trận đòn

Dừ sau đít vẫn còn
Vết sẹo xưa nhớ mãi
Nhưng ta mô cò hại
Chết mà nết nỏ chừa

Ăn rồi lủi cả trưa
Có đứa mô chịu ngủ
Chiều chiều bạn lại rủ
Trốn học lên ga tàu

Rứa là lại cùng nhau
Rủ chắc vô ăn trộm
Cái hàng rào bằng kẽm
Hàng hoá tràn ra ngoài

Thấy nỏ có ai coi
Cứ tha hồ mà lấy
Chủ yếu là mìn muối
Về thả xuống hố bom

Một hồi nước đỏ lòm
Cá xót ngoi lên hết
Ngày mai bắt cá chết
Xâu vô một dãy dài

Trét bùn ra bên ngoài
Nhìn nỏ ai biết cả
Nghe nói ngài nằm ngả
To như cá nằm xâu

Các bà tranh cướp nhau
Một hồi là hết sạch
Lấy được tiền xô chắc
Chạy thẳng về sân ga

Để chia nhau ăn quà
Chủ yếu là kẹo bánh
Rồi mấy thằng trời đánh
Vô phòng đợi ngồi nghe

Ông trung mù hát xẩm
Khi mặt trời sắp lặn
Mới rủ chắc ra về
Mua thằng một bánh V

Vài bánh mì mậu dịch
Ở trước cổng chật ních
Toàn xe ngựa xích lô
Và các bác xe thồ

Tàu về chờ đợi khách
Có hàng rào ngăn cách
Bên phải là cái hồ
Hiện giờ là nhà nghỉ

Nhân viên ga yêu quý
Tất cả mô hết rồi
Cứ nhớ mãi mọi hồi
Chơi với nhau vui lắm

Cả mấy bác cơ động
Bên phía tiểu đoàn 2
Có anh công hưng tây
Giờ đã về hưu cả

Anh bình giờ thong thả
Thỉnh thoảng ghé quán tui
Một thời cả hai người
Công an ga khét tiếng

Nhân viên ga nhiều lắm
Kể mô hết được tên
Tui đây là Thịnh Liên
Xin kính chào tất cả

Nhớ ga chi đến lạ
Nhất là tiếng còi tàu
Mình vẫn còn thuộc làu
Kẻng xin đường báo chạy

Tiếng phát thanh mãi mãi
Của các chị nhân viên
Và tiếng nói dịu hiền
Kiểm soát viên ngày ấy

Giờ hình dung vẫn thấy
Các anh bảo vệ ga
Uống rượu và hát ca
Ngày xưa ơi vui thật

Giờ kẻ còn người mất
Ga thì đã khác xưa
Nhưng mãi vẫn còn lưa
Những tấm lòng cao quý

Trong sân ga ngày ý
Hàng rong bán rất nhiều
Dân đi bán họ rao
ào ào như chợ vịt

Tiếng của bọn con nít
Thì bán nước bánh chưng
Còn nữa mấy ngài bưng
Là cơm và thuốc lá

Hồi nớ có một ả
Chuyên bán cháo đường ke
khi nghe tiếng tàu về
Là cong khu gánh chạy

Một hồi đứa con gấy
Lật đật chạy lên ga
Răng mẹ lấy quần hoa
Của con đi lau đọi

Mẹ nháy mắt rồi nói
Tau tưởng kỳ giẻ lau
Ai nhủ bặn cửa sau
Lật đật mô nhìn thấy

Mẹ xin lỗi con gâý
Mai về mẹ giặt cho
Thôi xin kể chuyện cò
Của xe lai ngày đó

Dừ vẫn còn nhớ rõ
Mùa bộ đội tuyển quân
Các cháu nhỏ thanh niên
Sắp lên đường nhập ngũ

Bị xe thồ họ rủ
Bông hoa nhỏ đi không
Lính hỏi xa hay gần
Cò vài cây chơ mấy

Đến đó rồi sẽ thấy
Ôi giá rẻ bất ngờ
Rứa là mấy trai tơ
Ba ngài lên một chiếc

Ra bến xe trước hết
Ghé hàng nước dặn dò
Rồi đẩy các chú vô
Đi tàu nhanh 10 phút

Ả hàng nước thậm thụt
Móc tiền trả hoa hồng
Sòng phằng cho mấy ông
Xe lai về uống nác

Được khoảng 15 phút
Mấy chú đã mò ra
Lên xe để về ga
Không dám ngồi uống nước

Chú bộ đội ngồi trước
Rồi nói bác lừa nha
toàn là những mụ tra
mà nói bông hoa nhỏ

Túi đen nhìn vẫn rọ
Tra hơn mệ nhà con
bác xe lai bịt mồm
Nỏ dám cười sợ lộ

Quân nớ mà hấn chộ
Thì đừng ngọi lấy tiền
Bác xích lô đứng bên
Cũng chen vô an ủi

Thôi trời đã sắp túi
Kể ra đang còn dài
Hẹn mọi ngài bựa mai
Thong thả tui kể tiếp

Toàn là chuyện có thật
Lộn xộn nỏ đầu đuôi
Không có nghe tạm thôi
Mọi người đừng ném đá.

 
ga vinh
 

Tác giả: SƯU TẦM

Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 3 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây