Thơ về mùa lũ: nghẹn lòng xót xa

Thứ năm - 15/10/2020 04:42
Mi phô nậy nậy được khung?
Ngoài ni gió thổi bập bùng nỏ nghe
Bựa qua chết mất con me
Sáng ni trôi tiếp chiếc xe đạp rồi
Toàn bộ đọi bát soong nồi
Cùng mớ đồ vặt sau hồi đi luôn
Sáng dừ nác vẫn cứ tuôn
Mẹ mi tiếc của ngất luôn con à

Chưa kể đến chuyện ôông bà
Nghe vèo một cấy mái nhà mất tang
Sáng ni tau mới chạy sang
Cầm theo một nạm chạc giang lợp nhà

Sửa lại mái bếp cho bà
Đêm hôm mưa gió để mà chui vô
Mà mi khung phải lo mô
Lợ về rồi lại ô tô kẹt đàng

Nhà tan cựa nát cả làng
Nên ai cụng phải vựng vàng mà lo
Cơm thì nỏ có ăn no
Mì tôm từ thiện họ cho một đùm

Nói chung đã đến đàng cùng
Sôống chết có số ngại ngùng chi con
Tụi bay đang tuổi còn son
Cần phải phấn đấu cho con cháu nhiều

Bọn choa tuổi đã xế chiều
Phong ba bão táp cụng liều hại chi
Mà thôi cúp máy nha mi
Tau nghe soạng soạng tiếng chi sau hồi

Cha tôi cúp máy lâu rồi
Mà tôi cứ ngỡ vẫn ngồi cạnh bên
Nghẹn ngào nước mắt chảy lên
Thương cha nhớ mẹ chẳng quên trong lòng

Vì con lưng mẹ phải còng
Chân cha phải yếu theo dòng thời gian
Suốt đời vất vả gian nan
Giờ đây giông bão trải ngang cuộc đời

Mẹ đang nức nở nghẹn lời
Cha mang cay đắng rụng rời tâm can
Lòng con sao quá ngổn ngang
Muốn cầm lấy búa - Đập tan cả trời.

 
tho ve mua lu
 

Tác giả: NAM NGUYỄN

 Tags: nam nguyễn

Tổng số điểm của bài viết là: 30 trong 6 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 6 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây