Mần du... thịt chuột

Thứ năm - 31/03/2022 21:32
Theo anh về đất “thịt chuột” mần du
Bạn bè chửi: “Răng mà mi ngu rứa
Chồng gần thiếu chi! Tha hồ chọn lựa
Tuổi như mi đã gấy ế mô mồ

Về quê enh chỉ có ló với ngô
Chưa hết Giêng hai đã ngó khoai vụ tới 
Vạt rau sau nương lá queo sương muối
Vại mắm cà ngấm mặn trấy tong teo

Mùa lụt về nác ngập trắng bờ ao  
Đám trẻ choai choai rủ nhau đi đập chuột 
Chưn nhúng bùn nhuộm màu vàng ruộm 
Chuột đồng thơm năm món anh mần

Năm tháng trôi qua em đã quen dần 
Quần xắn gối xuống ruộng sâu cấy hái 
Rồi cũng quen việc lấy chồng xa ngái 
Chỉ một năm về quê ngoại một lần.

Thời gian qua  thấm thoắt hết tuổi xuân 
Quê chồng quen thân, quê mình xa lạ 
Đến giọng nói cũng hao mòn hết cả 
Từ khi mô đặc sệt tiếng Yên Thành?

Em bựa ni đã “ mất gốc “ vì anh 
Dần quen bụng món lươn xào củ chuối 
Dam vận lưng quần , rau đay nấu xổi 
Tết nồi riềng , vại dưa muối tháng năm.

Nắm tay nhau qua ngày tháng khó khăn 
Trai quê lúa vẫn thật thà chân chất 
Không hoa lá, nỏ quen lời đường mật 
Mà siêng năng, thành thật, thuỷ chung 

Vợ ấm đầu tất tả kiếm lá xông 
Việc bếp núc không nề hà “ công vợ”
Khi gần yêu thương , lúc xa nhung nhớ 
Duyên nợ mô về quê nớ mần du?

Hơn 20 năm chín rục mùa u
Gặp lũ bạn xưa khi về quê mẹ 
Bọn hấn vỗ vai ghé tai nói khẽ
“Tưởng dại khờ hoá khun nhứt mặt mi !”

Của cải nhiều cũng nỏ để mần chi
Tiền ví đủ tiêu , gạo chum đủ nấu 
Chớ kén chọn ngoại hình đẹp xấu 
Đủ yêu thương để nương náu được rồi 

Nghe chi lời trót lưỡi đầu môi 
Bởi lấy chồng là tìm nơi nhờ cậy 
Chộ trai Yên Thành  cứ theo mà lấy 
Đừng ngại vùng quê... nơi ấy... chuột đồng!

 

Tác giả: LƯU HƯƠNG QUẾ

Tổng số điểm của bài viết là: 35 trong 7 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 7 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây