Thơ hài ngài Nghệ: Choa đi Hà Nội (phô láp)

Thứ hai - 02/05/2022 21:38
Lần đầu tiên choa đi ra Hà Nội
Xin việc làm bay thường gọi nhà quê
Dép tổ ong rách mõm bước lê thê
Chân khệnh khạng cho ra bề số má

Miệng phì phèo cắn đầu tẩu thuốc lá 
Cũng học đòi giống anh cả anh hai
Nói cộc lốc thỉnh thoảng lại ra oai
Hay thể hiện ta là ngài hiểu rộng

Chút văn chương đệm thêm vài từ lóng
Mẹ cha mi choa có ngọng mô mồ
Tiếng Nghệ choa  bay nỏ hiểu chi mô
Đất nổi tiếng… có Ông Đồ Xứ Nghệ

Choa nói ra… sợ bay cho là kể
Năm ba mươi cả Xứ Nghệ vùng lên
Từ Anh Sơn vào Hà Tĩnh Hưng Nguyên
Trống Xô Viết choa đánh rền như pháo

Xứ Nghệ Choa hồi đó cũng một dạo
Pháp về làng… rồi hắn khảo hắn tra
Phản loạn đâu nhìn thấy hãy khai ra
Choa hất hàm bảo hắn tra ngoài ruộng

Thằng Quan Ba… hạ bớt thấp giọng xuống
Choa được đà… nạt cho cuống cà kê
Mẹ cha bay… ẻ không được cũng về
Hắn sợ chạy… về bên tê nước Pháp

Đến lượt Nhật kéo nhau về đàn áp 
Choa đập cho đứa dập mặt gẩy giò
Đứa bể trốc... trán một cục sưng to
Thằng kháng cự choa riệt cho khiếp hẳn

Ngài Nghệ choa vốn đàng hoàng đứng đắn
Không lươn lẹo... hay căn vặn ra oai
Nói không nghe bay cứ hỏi lại hoài
Răng không cầm nhét lổ tai mà nhớ

Đừng cậy bay ở đây mà tráo trở
Choa tay nghề biết làm thợ hẳn hoi
Khách sạn to nào nhà nghỉ nhà ngồi
Tường bê tông xây vôi choa mần cả

Tin tưởng bây choa chẳng cần ngã giá
Chỉ cần ăn ba bữa là được rồi
Tiền công ít ngủ với chủ cũng vui
Nỏ cần chi phải chui vô khách sạn

Nói rứa thôi ở Hà Nội cũng chán
Đường thì đông mà khách sạn lại nhiều
Nhìn thấy gái sĩ vặt cũng đòi yêu
Tiền cất kỹ không tiêu chi cũng hết

Nằm suy nghĩ ở đây lâu cũng chết
Sáng ngày mai chào tạm biệt ra về
Xuống Giáp Bát bắt giường nằm về quê
Móc bên này bên tê đều cháy túi

Nhưng cũng may nhờ đi ra Hà Nội
Học được cách trình bày nỗi khó khăn
Mồm thì nói tay múa đọc diễn văn
Nên nhà xe không lăn tăn đồng ý

Về đến quê nhìn thấy ga Mỹ Lý
Như Niu Tơn gặp định lý “Tự Do"
Xách ba lô chạy một mạch co giò
Về đến nhà thì mới lo ngồi thở

Đi Hà Nội một lần rồi mà nhớ
Ăn bát phở mất tờ bạc trăm ngàn 
Gái nhà nghỉ hắn già xấu như ngan
Năm trăm ngàn cũng râm ran ra phết

Kể đến đây thấy trong lòng thấm mệt
Các Bác nghe cũng biết để trong Ngài
Đừng mách lẻo kẽo Vợ lại đến tai
Đêm hắn tra không khai ra cũng chết 

Chuyện tầm phào mọi người nghe để biết
Mấy miếng khoai em cũng mệt lắm rồi  
Đêm đã khuya anh chị ngủ đi thôi
Mai tỉnh dậy lai cho tôi cũng được.

Xem thêm: Chuyện mệ choa ra Hà Nội chăm du đẻ

 

Tác giả: Lưu Đức Anh

Tổng số điểm của bài viết là: 25 trong 5 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 5 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây