Nhờ thời đi chặt củi

Chủ nhật - 18/09/2022 20:29
Nhìn gánh củi ni tau nhớ ngay tê bay ạ
Nhớ chì chi mà nhớ lạ nhớ lùng
Nhớ đòn xóc, nhớ rạ, nhớ liềm
Nhớ đến cả chạc mang đi để bó.

Nhớ nhít là cứ mỗi chiều hồi đó
Ta dạm chắc sáng mai đi rú nà
Sáng tinh mơ đã rủ chắc rồi hè
Rú Am, Động Lòi, lộ mô cụng có mặt.

Chặt củi, bổi sim, bứt tranh rành nhọoc,
Rứa mà vui, mà khoẻ bây hè?
Củi ngay nớ cũng rất hiếm bây hề
Rứa mà ta đứa mô cũng rành giỏi.

Củi chặt nhanh đứa mô cụng rành sọi
Bó đẹp, to đưa chắc cứ rứa mà
Chặt đủ gánh, í ới gọi nhau nha
Chủn bị bó để về nha bây hẹ.

Tau nhớ lắm lúc nớ tau rứt bé
Gánh củi to hắn đè nặng đôi vai
Đi củi sớm chỉ được vài cổ khoai
Không kịp ăn gói đưa đi khi mô đói

Mới ngồi vô ăn vàng ăn vội
Rồi xuống khe vục vội nước uống thôi
Nhớ nhớ nhiều, nhiều lắm bây ơi
Thủa thiếu thời đứa mô cũng rứa

Đi củi về trưa í ới nhau ra trửa
Hói cạn rồi, đánh dậm kiếm cá tôm
Chiều học về lại ra đồông bắt dam
Rồi tạt ngang nương khoai hái một ôm lá

Về tước dam rồi cho vô cối giã
Túi có tô canh ăn mát dạ mát lòng.
Tau nhắc lại bây có nhớ hay khôông?

Lưa tau thì tau rứt chi là nhớ.
Mong thời gian trôi mau, hè lại về lần nựa
Trở về quê ta đi rú bựa bây hề!

>>> Xem thêm: Thơ tiếng Nghệ: Chuyện thời con nít

 

di chat cui

Tác giả: Trịnh Thị Nhung

Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 3 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây