Thơ của người Nghệ: Tháng ngày lam lũ
Ngồi xuống đây anh kể vợ nghe
Cấy thời mọi ngay quê mình đưng thiếu thốn
Đến dở cơm chỉ toàn khoai xéo trộn
Gộc thu đủ mói lên cụng xong bựa, qua ngày.
Cấy thời mọi ngay quê mình đưng thiếu thốn
Đến dở cơm chỉ toàn khoai xéo trộn
Gộc thu đủ mói lên cụng xong bựa, qua ngày.
Đồ mặc đến trường tuần lệ mới dám thay
Hết sổ chỉ, rách khu, rồi troạng đụng
Cứ nậy lên, lại ngắn đi một đoạn
Chắp ngược, nối xuôi, ống gấu đủ màu.
Dép tổ ong gạy mụi, gót mòn sau
Chổ buộc thép, chổ nung liềm để dán
Mạo bung vành với trốc, thành bè bạn
Cặp, sách nhiều năm cụng thủng lộ, úa nhàu.
Sớm đi học về, chiều mò ốc, chọt rau
Trưa đào trùn, túi ra đồng thả trúm
Hết nhủi tép, móc dam, rồi tát vụng
Vọc vạch đủ trò mà vẫn đói quanh năm.
Suốt ngày thầy kêu đứng lớp hỏi thăm
Tiền xây dựng răng tận dừ chưa đóng
Chuyện ăn tiêu nhìn chung vô mậu rọng
Cụng quen rồi, mệ nói ló chưa khô.
Lên cấp ba đào sỏi đỏ, tấp lô
Hè vác đất thuê mua quần, sắm áo
Sớm đi chợ, mệ bớt vài lô gạo
Chục mắm kho, cặn mói cạo mấy ngày.
Các o nậy hơn, sách bút thả khỏi tay
Xe Hà Nội, Sài Gòn về chở sạch
Lấy vợ, lấy nhông rồi đi luôn một mạch
Mấy tết qua mà nỏ chộ ghé về.
Chơ mà nghèo mới thấy quý tình quê
Chòm xóm, quê hương, gia đình gần guị
Nấu nồi canh cụng múc nhà một đọi
Ấm nước chè om cụng rộn tiếng kêu mời.
Anh chị em sống hòa thuận bên đời
Sẻ từng vắt xôi, san từng đọi cháo
Đi học sớm, chiều mặc chung cấy áo
Nên thân quen cả vị mặn mồ hôi.
Anh kể em nghe để em hiểu hơn thôi
Sống với chắc cốt trọng tình trọng nghịa
Mần vợ anh là cơm rau san sẹ
Đừng chạnh lòng vì hai bựa đói no...
Hết sổ chỉ, rách khu, rồi troạng đụng
Cứ nậy lên, lại ngắn đi một đoạn
Chắp ngược, nối xuôi, ống gấu đủ màu.
Dép tổ ong gạy mụi, gót mòn sau
Chổ buộc thép, chổ nung liềm để dán
Mạo bung vành với trốc, thành bè bạn
Cặp, sách nhiều năm cụng thủng lộ, úa nhàu.
Sớm đi học về, chiều mò ốc, chọt rau
Trưa đào trùn, túi ra đồng thả trúm
Hết nhủi tép, móc dam, rồi tát vụng
Vọc vạch đủ trò mà vẫn đói quanh năm.
Suốt ngày thầy kêu đứng lớp hỏi thăm
Tiền xây dựng răng tận dừ chưa đóng
Chuyện ăn tiêu nhìn chung vô mậu rọng
Cụng quen rồi, mệ nói ló chưa khô.
Lên cấp ba đào sỏi đỏ, tấp lô
Hè vác đất thuê mua quần, sắm áo
Sớm đi chợ, mệ bớt vài lô gạo
Chục mắm kho, cặn mói cạo mấy ngày.
Các o nậy hơn, sách bút thả khỏi tay
Xe Hà Nội, Sài Gòn về chở sạch
Lấy vợ, lấy nhông rồi đi luôn một mạch
Mấy tết qua mà nỏ chộ ghé về.
Chơ mà nghèo mới thấy quý tình quê
Chòm xóm, quê hương, gia đình gần guị
Nấu nồi canh cụng múc nhà một đọi
Ấm nước chè om cụng rộn tiếng kêu mời.
Anh chị em sống hòa thuận bên đời
Sẻ từng vắt xôi, san từng đọi cháo
Đi học sớm, chiều mặc chung cấy áo
Nên thân quen cả vị mặn mồ hôi.
Anh kể em nghe để em hiểu hơn thôi
Sống với chắc cốt trọng tình trọng nghịa
Mần vợ anh là cơm rau san sẹ
Đừng chạnh lòng vì hai bựa đói no...

Tác giả: PHAN QUANG PHÓNG
Tags: phan quang phóng
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Nữa hay nửa? Nữa ngày hay nửa ngày? Một nữa hay một nửa?
-
Xài xể hay sài sể hay sài xể đúng? Nghĩa của từ này là gì?
-
Viết dỡn hay giỡn mới đúng chính tả tiếng Việt?
-
Giương đông kích tây hay dương đông kích tây? Phân biệt dương & giương
-
Đặt biệt hay đặc biệt đúng? Phân biệt đặt hay đặc
-
Viết cực kỳ hay cực kì? Cực kì hấp dẫn hay cực kỳ hấp dẫn?
-
Đía là gì? Nói đía, nhìn đía, bịa đía nghĩa là sao?
-
Viết xếp chồng hay xếp trồng? Chồng lên nhau hay trồng lên nhau?
-
Bản hay bảng? Bản tin hay bảng tin? Bản mạch hay bảng mạch?
-
Viết kỳ nghỉ hay kì nghỉ? Dùng i ngắn hay y dài phù hợp hơn?
-
Viết tắc trách hay tất trách mới đúng chính tả tiếng Việt?