Thơ tiếng Nghệ: Con với cái rành chán

Thứ sáu - 03/06/2022 01:52
Mẹ cha con vị cái
Phô mại nỏ chịu nghe
Rước của nợ ni về
Dừ khổ cha khổ mệ

Gấy tau thì cò lẹ
Đem đổi té chò rồi 
Khỏi phậy nói tốn hơi
Đời tui răng khổ rứa

Biết mần chi được nựa
Phậy chấp nhận rứa thôi
Náu lặng té chò rồi
Biết làng cười xấu mặt

Mệ nhôông thì đì gắt
Cha lật đật dọn mưa
Mà hần cự đung đưa
Nhìn vô là vưa ghét

Du con chi mất nết
Phô nỏ hết cun ni
Cha mệ muốn mần chi
Ả coi nhi khung biết

Mùa... hần phô nhoọc liệt
Con nỏ thiết ăn chi
Mà cha nhủ mần thì
Mau đi chầu ôông vải

Phô cấy chi cụng cại
Con năng dại lắm nà
Con nỏ biết mô cha
Chờ nhôông con về ạ

Cụng tại con mềnh cả
Khi đòi cưới ả ni
Tau nỏ chấm điểm chi
Mi ưng đi mà cưới

Cha mẹ thì tất tưởi
Du vận cứ thảnh thơi
Ở riêng té chò rồi
Coi bay cò ngồi nhởi


Đọc thêm: Chuyện mẹ choa đi Hà Nội bị lạc đàng

con cai tho tieng nghe

Tác giả: Nguyễn Mỹ Mậu

Tổng số điểm của bài viết là: 59 trong 12 đánh giá

Xếp hạng: 4.9 - 12 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây