Mô rồi tuổi thơ xứ Nghệ

Thứ bảy - 14/09/2019 21:38
Mô rồi bụi hóp, bụi tre
Bóng râm cho nhựng trưa hè "lửa nung"
Mô rồi mấy đứa góp chung
Ổi xanh, cơm nguội, ngồ đùng, mệ con.
Mô rồi mấy trấy bưởi non
Gươi vôi, gôn dép, đá mòn lại thay
Mô rồi đánh thẻ, chuyền tay
Quần toàn đất bột ngồi chuầy khắp nơi.

Mô rồi tắm bốt, tập bơi
Cợi tru lướt sóng, nón cời chạc giang
Mô rồi lộ nghẹ dọc, ngang
Búng tai, chặt mũi lại sang đánh quỳ.

Mô rồi tay dính đen sì
Ô chùa, cù quặm, bắn bi, thổi vòng
Mô rồi rặt rặt nhốt lồng
Trửa trưa rủ chắc ra đồng bắt sâu.

Mò hến, tát vụng, đi câu
Suốt ngày phơi nắng tóc màu vàng hoe
Lót bì kê đít tập xe
Bổ lên, bổ xuống máu nhoe khắp cùi.

Ổi, cam trước ngõ, sau hồi
Ngày lên kế hoạch, tối trời lập công
Nhảy cầu, ở lổ tắm sông
Ném bàng, trèo khế, dú hồng, bứt sim.

Súng giun, súng địu bắn chim
Cha cầm roi mót đi tìm khắp nơi
Tru, bò thả mụi thi bơi
Un rơm nhóm bếp, khắp người lấm lem.

Trông cho chộ chú hàng kem
Dép đứt, sắt vụn lại đem đổi liền
Ai cho được một trự tiền
Đợi ông kẻo kéo không thèm ngủ trưa.

Lằn khu mấy đợt nỏ chừa
Súng bắp, xoáy chọi, tắm mưa... tút đòng.
Mô rồi đón gió quay vòng
Của chong chóng dứa, nắng hồng ve kêu

Có còn mấy đứa đầu têu
Rủ chắc ra bại thả diều nựa không?
Nhảy dây mơ, hoặc bện vòng
Vật chắc, khoát nước, vợ chồng ghép đôi

Xăng ti đo ở mô rồi
Răng dừ nỏ chộ ai chơi nựa hè?
Ai bắt tui hộ con ve
Đem dán hắc ín mần xe đua cùng

Nhớ răng mà nhớ lạ lùng
Cấy hồi đưng trổ đụng quần thả rông
Dừ đã lấy gấy, lấy nhông
Xa quê biệt biệt, mà lòng vẫn mơ

Mơ về năm tháng xa xưa
Mơ về một thuở dại khờ... khó quên

 
ganh lo
 

Phan Quang Phóng là chàng trai người Nghệ An, anh đã sáng tác rất nhiều bài thơ bằng tiếng quê ta thú vị, đặc sắc. Đọc thơ Phan Quang Phóng luôn cảm thấy sự gần gũi mà anh gửi gắm qua chất thơ giản dị, gần gũi nhưng đầy triết lý.

Tổng số điểm của bài viết là: 20 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 4 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây