Thơ tiếng Nghệ: Mệ dặn

Thứ năm - 19/09/2019 18:10
Trời ơi! Để đó cho choa
Mi là cân gấy hương hoa nhẹ nhàng
Kéo nguyên xe ló dọc đàng
Ai mà chộ rứa họ càng cười choa

Khun hồn mi bỏ hấn ra
Về lo bếp núc cho choa được nhờ
Trưa ni độ khoáng một giờ
Mi nấu ăn trước đừng chờ bọn choa

Trèo ràn lấy cấy trớng ga
Hái thêm nạm muống loa qua được rồi
Hình như khi sáng trong nồi
Năng lưa một méng cenh bồi mi ơi !

Bựa ni nắng đốt hết hơi
Mi lại đầu nở lấy tơi mà về
Cha mi đang định xin nghề
Cho mi thoát khỏi cấy nghề roọng nương

Biết là đi ngái quê hương
Mẹ cha enh ả cụng thương rất nhiều
Hay là nhắm mắt mần liều
lấy nhoông trong xóm sớm triều ghin choa

Nuôi thêm cân lợn cân ga
Đẻ dăm ba đứa bọn choa dự giùm
Khổ nhưng hạnh phúc vô cùng
Vì ghin cha mẹ bọc đùm đói no

Cấy trốc mi khỏi phải lo
Ngay mần đêm ngủ tự do vô cùng
Chớ vô trong ngái mịt mùng
Khi đau khi ốm khốn cùng con ơi!

Một chắc xa xứ lẻ loi
Gặp thằng nhông xấu hấn coi ra gì
Tiếng mềnh phô nặng như chì
Nhà nhông nỏ hiểu nựa thì khổ ra

Chi bằng ở lại ngoài ta
Lấy rấp Nam Nguyễn cho choa được nhờ
Hấn nghèo xơ xác bơ phờ
Nhưng chưa đến nội vật vờ mô con

Coông việc đoồng áng cụng ngon
Quét nhà rửa đọi bồng con thì rành
Tính nết cụng chộ hiền lành
Chỉ có cấy tội là rành viết điên

Chết cha! Tí nựa tau quên
Khi nại năng vút liềm trên bờ đàng
Thôi mi chạy trước về làng
Để xe ló đó tau quàng về sau./.


 

ru

Tác giả: NAM NGUYỄN

Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 3 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây