Nhớ thời cun nít
Một ngay hai buổi lưng tru khu chà
Thả rong ăn ló ngài ta
Về nhà roi mót mệ cha tặng liền
Tru tui hằn phá như điên
Nghe hở một cấy chạy liền mất tang
Nậy lên tui không ở làng
Tìm nơi đô thị, tìmđàng lập thân
Đến ni cụng được mười xuân
Cố gắng ăn mần lời rọ rồi nha!
Khi đi một, giờ về ba
Tự nhiên tui nhớ: khoai cà quê tui
Nhớ quê nhớ mệ ngậm ngùi
Vết roi mệ trót đen thui còn lằn
Nhà quê mần rọng nhọc nhằn
Nuôi tru cốt để: lấy phân, cày bừa
Mùa nắng rồi đến mùa mưa
Mang tơi đội nón sớm trưa ngoài đồng….
Bao Xuân mẹ nhớ cha mong
Bựa ni về lại ra đòng thử coi !
Ra đòng mệ dặn cầm roi
Nghé nọc cồn hến, cồn lòi bờ mương..
Bâng khuâng trong dạ cảm buồn
Leo cợi lưng nghé ven mương cùng về.
Trời ơi! hắn nỏ đi tề!
Bốn chín đứng trụ không hề tăng ga
Tại mần răng rứa, trời nà?
Răng mi không chịu về nhà rứa tru?
Vơ trời! Hoá ra tui ngu
Đây là con nghé, chơ tru mô hè?
Cậy nậy, ngài to bè bè
Cợi lên, chộ sáu chin đe xuống đường
Nhảy xuống tui cảm thấy thương
Dắt nghé lửng thưởng theo mương về nhà!

Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Vì lương hưu
20/04/2023 04:39
-
Tự hào mần du xứ Nghệ
24/04/2023 02:59
-
Nỏ chộ bay gọi về
04/05/2023 20:27
-
Thơ tiếng Nghệ: Chợ quê
05/05/2023 05:03
-
Dặn bay từng nớ
29/04/2023 10:25
-
Nụ cười quê nhà
09/05/2023 20:35
-
Đừng để cha nhắc nựa
29/04/2023 22:29
-
Chuyện dự cháu
10/05/2023 23:55
-
Lấy gấy miền Trung
16/05/2023 06:19
-
Chuyện mần mùa
17/05/2023 10:01