Thơ tiếng Nghệ: Một thời để nhớ
Mẹ gắt vài rọng ló
Chộ cá thúc dưới chưn
Chạy về nhà kêu con
Đưa cấy nơm cho mẹ
Chộ cá thúc dưới chưn
Chạy về nhà kêu con
Đưa cấy nơm cho mẹ
Rứa là mấy đứa bé
Vác nơm hắn chạy theo
Chẻ chạc lạt dún queo
Để thi chắc xâu cá
Về mẹ hui trên lả
Đổ nác mắm vô kho
Mỗi tội cơm không no
Phải ăn kèm khoai sắn
Ngay tê cá rô náng
Rứa là ngon lắm rồi
Mẹ cả đứng cả ngồi
Lo khở xương khỏi hóc
Nhiều bựa con đi học
Mẹ mua mớ cá mương
Về kho ăn với cơm
Cũng đặm đà cấy mẹnh
Cứ mùa nắng đại hạn
Thi chắc lủi đầm lầy
Trưa rồi cả bả bầy
Quầy hết đìa hết rọng
Ngài ngợm như chó vện
Trấn ướt rồi lại khô
Về chỉ xối qua sơ
Thúi như chồn bạc má
Học hành nỏ khá giả
Sợ nhứt phải mần bài
Nhiều khi trong cô thầy
Ốm đau đừng đến lớp
Có nhiều đứa lớp tớp
Leo nhảy mấy cấy bàn
Cẳng ghế túm sẵn sàng
Anh mô vô là nhởi
Nhiều bựa ghế cẳng gạy
Chạy sang vác lớp bên
Có đứa báo lên trên
Mẹ đi xin dư khổ
Đi học mang theo nộ
Lặt đá bắn tùm lum
Nếu chộ một chú chim
Chạy khắp làng khắp xóm
Gặp ga họ cũng bắn
Hoặc chộ chút bồ câu
Mấy con sủa gâu gâu
Thì sắn sàng dương nộ
Đi học có nhiều bựa
Nỏ mang bút mang cặp
Mượn bạn để ngồi học
Nếu không cho là đấm
Ngồi học cả lẩm bẩm
Mà nỏ biết trự mô
Mẹ không xin thầy cô
Cứ ba năm một lớp
Có đứa xong cấp một
Đã tính chuyện gia đình
Tuổi mười bảy đứng rình
Ai gả con là lấy
Nỏ biết rầy biết hại
Nỏ biết diện cho mình
Đứa xây dựng gia đình
Bạn không cùng độ tuổi
Mới đó mà đã cuối
Sự nghiệp của con người
Dừ ôn lại sự đời
Vẫn tiếc thầm tuổi nhỏ
Vác nơm hắn chạy theo
Chẻ chạc lạt dún queo
Để thi chắc xâu cá
Về mẹ hui trên lả
Đổ nác mắm vô kho
Mỗi tội cơm không no
Phải ăn kèm khoai sắn
Ngay tê cá rô náng
Rứa là ngon lắm rồi
Mẹ cả đứng cả ngồi
Lo khở xương khỏi hóc
Nhiều bựa con đi học
Mẹ mua mớ cá mương
Về kho ăn với cơm
Cũng đặm đà cấy mẹnh
Cứ mùa nắng đại hạn
Thi chắc lủi đầm lầy
Trưa rồi cả bả bầy
Quầy hết đìa hết rọng
Ngài ngợm như chó vện
Trấn ướt rồi lại khô
Về chỉ xối qua sơ
Thúi như chồn bạc má
Học hành nỏ khá giả
Sợ nhứt phải mần bài
Nhiều khi trong cô thầy
Ốm đau đừng đến lớp
Có nhiều đứa lớp tớp
Leo nhảy mấy cấy bàn
Cẳng ghế túm sẵn sàng
Anh mô vô là nhởi
Nhiều bựa ghế cẳng gạy
Chạy sang vác lớp bên
Có đứa báo lên trên
Mẹ đi xin dư khổ
Đi học mang theo nộ
Lặt đá bắn tùm lum
Nếu chộ một chú chim
Chạy khắp làng khắp xóm
Gặp ga họ cũng bắn
Hoặc chộ chút bồ câu
Mấy con sủa gâu gâu
Thì sắn sàng dương nộ
Đi học có nhiều bựa
Nỏ mang bút mang cặp
Mượn bạn để ngồi học
Nếu không cho là đấm
Ngồi học cả lẩm bẩm
Mà nỏ biết trự mô
Mẹ không xin thầy cô
Cứ ba năm một lớp
Có đứa xong cấp một
Đã tính chuyện gia đình
Tuổi mười bảy đứng rình
Ai gả con là lấy
Nỏ biết rầy biết hại
Nỏ biết diện cho mình
Đứa xây dựng gia đình
Bạn không cùng độ tuổi
Mới đó mà đã cuối
Sự nghiệp của con người
Dừ ôn lại sự đời
Vẫn tiếc thầm tuổi nhỏ

Tags: thơ tiếng nghệ, đức bình
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Tự hào mần du xứ Nghệ
24/04/2023 02:59
-
Nỏ chộ bay gọi về
04/05/2023 20:27
-
Dặn bay từng nớ
29/04/2023 10:25
-
Thơ tiếng Nghệ: Chợ quê
05/05/2023 05:03
-
Nụ cười quê nhà
09/05/2023 20:35
-
Đừng để cha nhắc nựa
29/04/2023 22:29
-
Chuyện dự cháu
10/05/2023 23:55
-
Lấy gấy miền Trung
16/05/2023 06:19
-
Chuyện mần mùa
17/05/2023 10:01
-
Ló tiếng Nghệ An là gì? Top 10 từ điển mùa gặt cần biết
23/05/2023 22:46