Nhớ khi tê

Thứ năm - 16/09/2021 05:14
Hồi xưa mẹ bừa rọng
Bắt được ít con giam
Về bỏ cối mẹ đâm
Bỏ vô lon mẹ mói

Khi nớ đang còn đói
Nác mắm nỏ có tiền 
Nông dân các bà hiền  
Toàn mua nhằm nác mói

Nác mắm chỉ vài đọi
Nác mói thì mây can
Gặp mấy đứa bán rong
Bán xong rồi hắn trướt

Có nhựng đứa mất nết
Nác mắm quẹt mẹnh chai
Hắn cho lấy ngón tay
Quẹt cổ chai rồi mút 

Cả đời rành ăn nhút 
Nác mắm có chất tanh
Đưa gạo và đậu xanh
Chạy mang ra đổi hết 

Đến khi ăn mới biết 
Rứa là gặp bọn lừa
Nên lo lòng nhủi cua
Về thay cho nác mắm 

Vỏ quýt phơi nống gấm
Rang thính để sẵn sàng 
Hột cay phơi cả tràng
Mẹ bắt đầu mới mói 

Khổ a răng mà nói 
Mẹ vẫn gắng nuôi con
Vẫn để dành hàng năm 
Nếu cho ai là thiếu 

Nhiều vùng miền không hiểu 
Nỏ biết cáy biết giam
Hoặc là người cơ quan 
Chưa bao giờ lội rọng

Nước giam mói cho mặn
Đâm cả ớt trộn vô
Bựa mô như bựa mô
Ngon kiểu chi mà nói 

Nhiều khi ăn nhút thúi 
Mở vại xóm biết liền 
Giống như ỉ cả quần 
Vẫn tháng ngày sử dụng 

Trong lúc đang đói bụng 
May có nhút mà xào
Tóp mợ cất sợ mèo
Đuổi ra ngoài bắt chuột 

Ngài thì ăn mỳ hột
Ăn hấn thì no lâu 
Khi cho ra phía sau 
Phải ngồi chừng nữa tiếng

Tưởng là người lười biếng 
Khi ăn hắn lần đầu
Đến khi hiểu được nhau
Chính là do mỳ hột

Khi nớ sèm ménh thịt 
Chờ ngày Tết hoặc rằm
Mua được ít lạng lòng 
Chỉ để dành đi Tết 

Mua được ít lạng tiết 
Về chấm mói mà ăn 
Nói chung về khó khăn 
Ai đã qua thì biết 

Dừ nhìn cá đã chết 
Đi qua gẹo có mời
Ngày xưa thịt lắm ruồi 
Chạy theo mua cho rẻ 

Hoặc cá trích bụng bế
Mua nốt đở công đi
Thời dừ thì lợn ri
Hoặc thịt chồn mới chịu 

Nhà con đông phải liệu 
Sướng lắm chỉ đủ cơm 
Nhà có sáu đứa con
Cộng thêm hai cha mẹ 

Một bựa ăn sè sẹ
Hai mươi bốn đọi cơm 
Chưa kể đứa ăn hơn 
Khoảng lưng bốn chục đọi 

Dừ con đông rồi đói 
Độn thêm củ khoai lang 
Xong rồi đi phở hoang
Để trồng thêm mòi lạc

Ước đủ ăn là được 
Nỏ nghị đến sang giàu 
Con người cũng khi nào 
Chưn như chim cu vức

Ăn đói nỏ có sức 
Ngài  tóm lại cả đen
Thời dừ lo tập gim
Không chi là thừa ký

Béo lên lo bệnh trĩ
To bụng lo lắc vòng 
Phải đi bộ dọc đàng 
Ngồi trong nhà là chết 

Kể qua chút cho biết 
Chết sống là do trời 
Ménh chi ngon đủ rồi 
Chết khi mô thì chết

Mời bạn đọc xem thêm các bài thơ tiếng Nghệ hay của tác giả Đức Bình


 

mon nghe



 

Tác giả: ĐỨC BÌNH

Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 2 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây