Cha dặn
Cha nói con rằng lấy vợ đi bây
Có tuổi rồi, tra trốc còn chi nựa
Bây cứ chạy khắp nơi rồi chọn lựa
Con gấy Nghệ mình có kém chộ mô.
Có tuổi rồi, tra trốc còn chi nựa
Bây cứ chạy khắp nơi rồi chọn lựa
Con gấy Nghệ mình có kém chộ mô.
Ham hố chi SH với Nô Vô
Mui đỏ, má hồng, chưn dài váy ngắn
Về Nghệ An được ba ngày gió nắng
Da lại đen sì như nố lò than.
Con gấy quê ta, chăm chỉ, hiền ngoan
Bằng hột độ xanh đã rọng vườn lam lụ
Tháo vát mần ăn củi rừng, sim rú
Mà cụng xinh chơ nỏ kém chi ai.
Bây tham chi học rộng với hiểu dài
Cưới hấn về lại nưng như nưng trứng
Con trai sinh ra mần chi quen chịu đựng
Bể đọi, méo nồi ân hận cụng đạ xong.
Nhìn Mẹ bây lấy tau mấy chục năm
Có khi mô tau phàn nàn một tiếng
Nỏ cần khéo người, cần chi khéo miệng
Khéo sống, biết điều, tháo vát, chăm ngoan.
Kiếm gấy ở mô bằng gấy Nghệ An
Bây cứ nghe tau là cả đời hạnh phúc
Đừng để các nơi về hần lùng sục
Nỏ còn đứa mô lại tiếc cả đời.
Cưới vợ đi chơ cụng đến tuổi rồi
Kiếm cùng quê mà yêu cho dệ sống
Bây đừng tham nhà cao cựa rộng
Bảo ban nhau chịu khó mần ăn.
Hai bên thông gia gần gụi lúc khó khăn
Tau nỏ quen nói tiếng Nam, tiếng Bắc
Đến nhà nhởi cò mời chắc đọi nác
Lại dòm lên ngó xuống hại nhớp nhà.
Tau nỏ quen cứ lịch kịch đi xa
Ăn diện áo quần như dân thành thị
Miện đến nhà hai bên cùng trân quý
Trấy ổi đào, chén rượu nhạt ngâm thơ.
Cha dặn rồi, đừng kiếm gấy chổ mô
Cứ gấy quê choa về đây tau ưng hết
Váy ngắn chưn dài là tau cho chết
Đừng nhì nhằng... cứ phải gấy Nghệ An
Cha nghe đâu con gấy bên Hà Tịnh
Cũng chăm ngoan và hết mực yêu chồng
Cứ chung nhau Sông Lam với Rú Hồng
Đem về nhà là cau, trù cha sắm!
Mui đỏ, má hồng, chưn dài váy ngắn
Về Nghệ An được ba ngày gió nắng
Da lại đen sì như nố lò than.
Con gấy quê ta, chăm chỉ, hiền ngoan
Bằng hột độ xanh đã rọng vườn lam lụ
Tháo vát mần ăn củi rừng, sim rú
Mà cụng xinh chơ nỏ kém chi ai.
Bây tham chi học rộng với hiểu dài
Cưới hấn về lại nưng như nưng trứng
Con trai sinh ra mần chi quen chịu đựng
Bể đọi, méo nồi ân hận cụng đạ xong.
Nhìn Mẹ bây lấy tau mấy chục năm
Có khi mô tau phàn nàn một tiếng
Nỏ cần khéo người, cần chi khéo miệng
Khéo sống, biết điều, tháo vát, chăm ngoan.
Kiếm gấy ở mô bằng gấy Nghệ An
Bây cứ nghe tau là cả đời hạnh phúc
Đừng để các nơi về hần lùng sục
Nỏ còn đứa mô lại tiếc cả đời.
Cưới vợ đi chơ cụng đến tuổi rồi
Kiếm cùng quê mà yêu cho dệ sống
Bây đừng tham nhà cao cựa rộng
Bảo ban nhau chịu khó mần ăn.
Hai bên thông gia gần gụi lúc khó khăn
Tau nỏ quen nói tiếng Nam, tiếng Bắc
Đến nhà nhởi cò mời chắc đọi nác
Lại dòm lên ngó xuống hại nhớp nhà.
Tau nỏ quen cứ lịch kịch đi xa
Ăn diện áo quần như dân thành thị
Miện đến nhà hai bên cùng trân quý
Trấy ổi đào, chén rượu nhạt ngâm thơ.
Cha dặn rồi, đừng kiếm gấy chổ mô
Cứ gấy quê choa về đây tau ưng hết
Váy ngắn chưn dài là tau cho chết
Đừng nhì nhằng... cứ phải gấy Nghệ An
Cha nghe đâu con gấy bên Hà Tịnh
Cũng chăm ngoan và hết mực yêu chồng
Cứ chung nhau Sông Lam với Rú Hồng
Đem về nhà là cau, trù cha sắm!
Tác giả: PHAN QUANG PHÓNG
Tags: thơ tiếng nghệ, phan quang phóng
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Tán hay táng vào mặt? Tán gia bại sản hay táng gia bại sản?
-
Diễu hành hay diễn hành? Diễu binh hay diễn binh đúng chính tả?
-
Đều như vắt tranh hay vắt chanh hay vách tranh mới đúng?
-
Viết trút giận hay chút giận? Trút nước hay chút nước?
-
Viết/gọi là lòng xe điếu hay se điếu mới đúng chính tả?
-
Hành chánh hay hành chính là đúng? Chánh quyền hay chính quyền?
-
Thi thoảng hay thỉnh thoảng, thảng thốt hay thoảng thốt đúng?
-
Viết gian díu hay dan díu mới đúng? Phân biệt gian hay dan
-
Phản ảnh hay phản ánh đúng chính tả? Nên dùng từ nào?
-
Dạng chân hay giạng chân, dạng háng hay giạng háng mới đúng?
-
Nguyên và cựu khác nhau như thế nào? Cách dùng đúng nhất