Đi tán gấy
Nhớ mọi chầu khi thanh niên mới nậy
Cụng rủ chắc đi tán gấy như ai
Quỳn ống loe, dép nhựa trắng hai quai
Áo bay Nga, bôi nước hoa như thật.
Cụng rủ chắc đi tán gấy như ai
Quỳn ống loe, dép nhựa trắng hai quai
Áo bay Nga, bôi nước hoa như thật.
Trời chưa túi nhưng mấy thằng tất bật
Chụm đầu vào để nối đoạn đèn pin
Nối mần răng đèn sáng nhứt khi nhìn
Rồi ra đường trông có đèn để đấu!
Ở trong làng có đứa mô đẹp, xấu
Tính tình răng thuộc như trửa bàn tay
Lùa chắc đi vô tán gái cả bầy
Rút cuộc em....nỏ biết ai tán cả?
Bật cười nhứt có lần cưa con ả
Con em mừng tưởng tán hấn mới đau
Chạy lăng xăng ngó trước với dòm sau
Vào thay quỳn mong cho ta để ý.
Cũng có lần định hun được con chị
Con em trong nhà hắn ló mặt ra
Nguýt dọc ngang xong lại mách ông bà
Mần lần nớ ta phải đành truột chạc.
Có nhà tê khi đến chơi rành ác
Bố mẹ ngồi đến mười một giờ đêm
Muốn tán em nỏ nói được chi thêm
Rủ chắc về - mai quẹt khu choa đến!
Mấy bựa sau ta cụng chơi tới bến
Thằng vô nhà, thằng ngoài cổng để canh
Ngồi thật khuya ủ ông ngủ ngon lành
Rồi mấy thằng ra sau vườn trộm ổi.
Thời gian trôi không bao giờ chờ đợi
Mới ngày nào giờ mỗi đứa một nơi
Nhắc chuyện xưa mà sao cứ bồi hồi
Như xẩy ra mới cách đây vài bựa
Thời gian ơi, nếu được quay lại nựa
Cho tôi về với những tuổi thơ xưa
Ở nơi đó dù mặc nắng hay mưa
Vẫn trong tôi “chuyện tình yêu” ngày ấy!
Nhà ni ai còn?
Chụm đầu vào để nối đoạn đèn pin
Nối mần răng đèn sáng nhứt khi nhìn
Rồi ra đường trông có đèn để đấu!
Ở trong làng có đứa mô đẹp, xấu
Tính tình răng thuộc như trửa bàn tay
Lùa chắc đi vô tán gái cả bầy
Rút cuộc em....nỏ biết ai tán cả?
Bật cười nhứt có lần cưa con ả
Con em mừng tưởng tán hấn mới đau
Chạy lăng xăng ngó trước với dòm sau
Vào thay quỳn mong cho ta để ý.
Cũng có lần định hun được con chị
Con em trong nhà hắn ló mặt ra
Nguýt dọc ngang xong lại mách ông bà
Mần lần nớ ta phải đành truột chạc.
Có nhà tê khi đến chơi rành ác
Bố mẹ ngồi đến mười một giờ đêm
Muốn tán em nỏ nói được chi thêm
Rủ chắc về - mai quẹt khu choa đến!
Mấy bựa sau ta cụng chơi tới bến
Thằng vô nhà, thằng ngoài cổng để canh
Ngồi thật khuya ủ ông ngủ ngon lành
Rồi mấy thằng ra sau vườn trộm ổi.
Thời gian trôi không bao giờ chờ đợi
Mới ngày nào giờ mỗi đứa một nơi
Nhắc chuyện xưa mà sao cứ bồi hồi
Như xẩy ra mới cách đây vài bựa
Thời gian ơi, nếu được quay lại nựa
Cho tôi về với những tuổi thơ xưa
Ở nơi đó dù mặc nắng hay mưa
Vẫn trong tôi “chuyện tình yêu” ngày ấy!

Tác giả bài viết: ĐÌNH SƠN
Tags: thơ tiếng nghệ
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Vì lương hưu
20/04/2023 04:39
-
Tự hào mần du xứ Nghệ
24/04/2023 02:59
-
Nỏ chộ bay gọi về
04/05/2023 20:27
-
Thơ tiếng Nghệ: Chợ quê
05/05/2023 05:03
-
Dặn bay từng nớ
29/04/2023 10:25
-
Nụ cười quê nhà
09/05/2023 20:35
-
Đừng để cha nhắc nựa
29/04/2023 22:29
-
Chuyện dự cháu
10/05/2023 23:55
-
Lấy gấy miền Trung
16/05/2023 06:19
-
Chuyện mần mùa
17/05/2023 10:01