Tết về ta nhớ bạn hiền
Cò lẹ mi đạ quên rồi
Tau thì nhớ mại cầy hồi bựa tê
Hai đứa đi chợ tết quê
Đến lộ hàng pháo mại mê đứng nhìn
Tau thì nhớ mại cầy hồi bựa tê
Hai đứa đi chợ tết quê
Đến lộ hàng pháo mại mê đứng nhìn
Trong bâu thì nỏ có tiền
Nhưng nhìn chộ pháo lại nghiền luôn chơ
Hai thằng đứng đó đến trưa
Mẹ mi lại nạt - Dòm chưa đủ à ?
Mẹ tau bán được đủa cà
Với hơn yến độ của bà ngoại cho
Mẹ nói trăm thứ phải lo
Nên tau nỏ dám đôi cô xin tiền
Mẹ tau được cấy tính hiền
Ai nhờ cụng giúp nỏ phiền hà chi
Cụng gioống như mẹ của mi
Túi ngay mần việc nỏ khi mô dừng
Tau còn nhớ mại có lần
Bựa nở có khách nên mần thịt ga
Cân mạ độ khoảng lô ba
Loọc lên chặt nhỏ để cha mần mồi
Tau đứng rình phía sau hồi
Sèm noót nác méng mà ngồi khung yên
Chộ khách đặt xuống gắp lên
Tau cứ thấp thỏm lộ mên mà dòm
Mẹ tau ra định đánh đòn
Trợn mắt ra dấu đưng còn đừng lo
Khách về mẹ sẽ gắp cho
Kiểu chi cụng sót cấy giò con ơi
Tau nhìn nác mắt mẹ rơi
Mà cứ ám ảnh cả đời khoông quên
Sau này tau đạ nậy lên
Nhưng cứ luôn thích ở bên mẹ hiền
Ở quê dù có ít tiền
Nhưng mà tình nghịa xóm giềng keo sơn
Càng tra càng nhớ quê hơn
Chơ soống thành phố cô đơn mi à
Tết ni tau cụng về nhà
Nếu gặp mi được thì là thật vui
Bao năm vất vả ngược xuôi
Quay đi quẩn lại mấy mươi tuổi đầu
Nghe mi cuộc sống sang giàu
Đi mô ngài hạ ngài hầu đến nơi
Tau thì nghèo lắm mi ơi
Nhưng mà tình nghịa thì hơi bị nhiều
Nại dừ tau đạ lắm điều
Chúc mi mạnh khỏe và nhiều niềm vui
Tau buồn nên nói rứa thôi
Hai ta mại mại là đôi bạn hiền.
Tết xưa...
Nhưng nhìn chộ pháo lại nghiền luôn chơ
Hai thằng đứng đó đến trưa
Mẹ mi lại nạt - Dòm chưa đủ à ?
Mẹ tau bán được đủa cà
Với hơn yến độ của bà ngoại cho
Mẹ nói trăm thứ phải lo
Nên tau nỏ dám đôi cô xin tiền
Mẹ tau được cấy tính hiền
Ai nhờ cụng giúp nỏ phiền hà chi
Cụng gioống như mẹ của mi
Túi ngay mần việc nỏ khi mô dừng
Tau còn nhớ mại có lần
Bựa nở có khách nên mần thịt ga
Cân mạ độ khoảng lô ba
Loọc lên chặt nhỏ để cha mần mồi
Tau đứng rình phía sau hồi
Sèm noót nác méng mà ngồi khung yên
Chộ khách đặt xuống gắp lên
Tau cứ thấp thỏm lộ mên mà dòm
Mẹ tau ra định đánh đòn
Trợn mắt ra dấu đưng còn đừng lo
Khách về mẹ sẽ gắp cho
Kiểu chi cụng sót cấy giò con ơi
Tau nhìn nác mắt mẹ rơi
Mà cứ ám ảnh cả đời khoông quên
Sau này tau đạ nậy lên
Nhưng cứ luôn thích ở bên mẹ hiền
Ở quê dù có ít tiền
Nhưng mà tình nghịa xóm giềng keo sơn
Càng tra càng nhớ quê hơn
Chơ soống thành phố cô đơn mi à
Tết ni tau cụng về nhà
Nếu gặp mi được thì là thật vui
Bao năm vất vả ngược xuôi
Quay đi quẩn lại mấy mươi tuổi đầu
Nghe mi cuộc sống sang giàu
Đi mô ngài hạ ngài hầu đến nơi
Tau thì nghèo lắm mi ơi
Nhưng mà tình nghịa thì hơi bị nhiều
Nại dừ tau đạ lắm điều
Chúc mi mạnh khỏe và nhiều niềm vui
Tau buồn nên nói rứa thôi
Hai ta mại mại là đôi bạn hiền.

Tác giả: NAM NGUYỄN
Tags: thơ tiếng nghệ, nam nguyễn
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Viết xà quầng hay xà quần đúng? Nghĩa cụ thể là gì?
-
Dóng hàng hay gióng hàng? Khi nào viết gióng hay dóng?
-
Viết thứ bảy hay thứ bẩy? Bảy mươi hay bẩy mươi? Bảy hay bẩy?
-
Quài hay hoài? Hoài luôn hay quài luôn mới đúng chính tả?
-
Viết chỉ trỏ hay chỉ chỏ đúng? Phân biệt trỏ và chỏ
-
Nước chảy xiết hay chảy siết mới đúng chính tả?
-
Viết rụt rè hay dụt dè, rè rặt hay dè dặt? Phân biệt rè và dè
-
Điều hay đều? Biết đều hay biết điều? Điều có hay đều có?
-
Sục là gì trên Facebook? Nên hiểu nghĩa sao cho đúng?
-
Viết sắp nhỏ hay xấp nhỏ mới đúng chính tả? Nghĩa là gì?
-
Nhớ man mán hay mang máng? Nghĩa cụ thể là gì?