Nỏ lẹ sau này về làm dâu quê anh
Cứ mại bắt anh làm người phiên dịch
Học hành thế lại còn cười khúc khích
Thôi để anh giải thích cho thấu ngọn ngành
Lỡ mai đây về xứ Nghệ quê anh
Em sớm trở thành cô dâu hiền của mẹ
Cười ngắt ngẻo quê anh cười ‘nắc nẻ’
‘trôốc cúi’ chính là đầu gối đó em
Cứ gọi ‘lặc lè’ cho nó thân quen
Chứ thực ra là ‘khửu chân’ em nhé
‘Bổ’ quê anh, quê em gọi là té
‘Bé nhỏ’ người quê thường gọi ‘tỷ ti’
‘Mệt’ là ‘nhọọc’, còn ‘chi’ hiểu là ‘gì’
‘tê’ kia, ‘nớ’ ấy, ‘ni’ này hiểu chưa
Đi tán gái phải nói là đi ‘cưa’
Còn mưa ướt nhọep là ‘ướt chù’ em ơi
Hôm nay ta chỉ học thế thôi
Nếu em thuộc rồi anh sẽ dạy thêm
Giọng quê anh tha thiết êm đềm
Khi quen rồi em mới thấy hay em ạ.