Thơ tiếng Nghệ: Những ngày giáp hạt
Tháng ba về hần lị nhớ a răng
Nhớ hồi mọi ngay vô mùa giáp hạt
Nhớ bụi tre, nhớ quê hương làng mạc
Nhớ bữa canh rau, khoai xéo đói trọc trèm.
Nhớ hồi mọi ngay vô mùa giáp hạt
Nhớ bụi tre, nhớ quê hương làng mạc
Nhớ bữa canh rau, khoai xéo đói trọc trèm.
Nhớ rọng ló quê nhà những chập choạng nhá nhem
Anh kè vịt, em đào trùn thả trúm
Nhớ nhựng sớm tinh mơ lội bì bà bì bủm
Lấy ống đổ lươn lật đật đến trường.
Chồng gạch cụ cha xếp để kê giường
Tấm liếp bằng tre, chiếu cói sờn thủng bộng
Cựa bịt mi lông gió thổi vô lồng lộng
Một trộ mưa qua xô chậu hứng quanh nhà.
Nhớ bựa trưa lưng đọi với sung cà
Cặn mói cá kho, mấy ngày rồi đưng cạo
Nhớ bựa nấu ăn xách nồi đi vay gạo
Nhớ cảnh móc dam, tát vụng quanh đồng.
Ở quanh xóm ai cưới vợ, gả chồng
Người nậy mần giúp, con nít ngồi nhà đợi
Ai cho cục xôi mệ đem về nóng hổi
Chia chắc ăn cảm giác sướng vô cùng.
Nhớ chiếc giường đạ cụ túi nằm chung
Trở một cấy cụng kêu lên kẻo kẹt
Tấm chăn chiên em kéo thì "anh thiệt"
Co rúm người trong nhựng tiếng xuýt xoa.
Nước cà mói phi tóp mợ, hành hoa
Đọi nước dam chấm ngọn rau thơm phức
Gộc thu đủ mói chua cụng qua ngày cơ cực
Làng xóm, anh em vận thấm đậm tình người.
Đã qua đi nhựng cơ cực mọi hồi
Bọn trẻ dừ biết mô ngày giáp hạt
Bựa cơm gia đình đủ đầy và an lạc
Được đến trường trong đồ mới tinh tươm.
Người nông dân bớt bươn chải gió sương
Cấy khổ, cấy nghèo đã xếp về dị vạng
Nhưng dặn lòng chưa một lần quên lạng
Vì hấn chính là động lực cụa ngày mai.
Anh kè vịt, em đào trùn thả trúm
Nhớ nhựng sớm tinh mơ lội bì bà bì bủm
Lấy ống đổ lươn lật đật đến trường.
Chồng gạch cụ cha xếp để kê giường
Tấm liếp bằng tre, chiếu cói sờn thủng bộng
Cựa bịt mi lông gió thổi vô lồng lộng
Một trộ mưa qua xô chậu hứng quanh nhà.
Nhớ bựa trưa lưng đọi với sung cà
Cặn mói cá kho, mấy ngày rồi đưng cạo
Nhớ bựa nấu ăn xách nồi đi vay gạo
Nhớ cảnh móc dam, tát vụng quanh đồng.
Ở quanh xóm ai cưới vợ, gả chồng
Người nậy mần giúp, con nít ngồi nhà đợi
Ai cho cục xôi mệ đem về nóng hổi
Chia chắc ăn cảm giác sướng vô cùng.
Nhớ chiếc giường đạ cụ túi nằm chung
Trở một cấy cụng kêu lên kẻo kẹt
Tấm chăn chiên em kéo thì "anh thiệt"
Co rúm người trong nhựng tiếng xuýt xoa.
Nước cà mói phi tóp mợ, hành hoa
Đọi nước dam chấm ngọn rau thơm phức
Gộc thu đủ mói chua cụng qua ngày cơ cực
Làng xóm, anh em vận thấm đậm tình người.
Đã qua đi nhựng cơ cực mọi hồi
Bọn trẻ dừ biết mô ngày giáp hạt
Bựa cơm gia đình đủ đầy và an lạc
Được đến trường trong đồ mới tinh tươm.
Người nông dân bớt bươn chải gió sương
Cấy khổ, cấy nghèo đã xếp về dị vạng
Nhưng dặn lòng chưa một lần quên lạng
Vì hấn chính là động lực cụa ngày mai.

Tác giả: PHAN QUANG PHÓNG
Tags: phan quang phóng
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Viết xà quầng hay xà quần đúng? Nghĩa cụ thể là gì?
-
Dóng hàng hay gióng hàng? Khi nào viết gióng hay dóng?
-
Viết thứ bảy hay thứ bẩy? Bảy mươi hay bẩy mươi? Bảy hay bẩy?
-
Quài hay hoài? Hoài luôn hay quài luôn mới đúng chính tả?
-
Viết chỉ trỏ hay chỉ chỏ đúng? Phân biệt trỏ và chỏ
-
Nước chảy xiết hay chảy siết mới đúng chính tả?
-
Viết rụt rè hay dụt dè, rè rặt hay dè dặt? Phân biệt rè và dè
-
Sục là gì trên Facebook? Nên hiểu nghĩa sao cho đúng?
-
Điều hay đều? Biết đều hay biết điều? Điều có hay đều có?
-
Nhớ man mán hay mang máng? Nghĩa cụ thể là gì?
-
Viết sắp nhỏ hay xấp nhỏ mới đúng chính tả? Nghĩa là gì?