Mần dại

Thứ bảy - 14/08/2021 22:09
Tra trốc rồi vẫn dại
Nói chung cũng tại mình
Tưởng về ở giới Vinh
Thì tha hồ ăn nhởi
Mấy đưá con hấn nói
Thôi mẹ đạ tra rồi
Sức mô nữa mà chơi
Lấy nhông chi cho khổ

Khéo không thành đứa ở
Của quân nớ cũng nên
Ở quê việc đã quen
lại tự do thoải mái

Có con trai con gấy
Cháu chắt lại cả bầy
Việc chi cứ uơ bây
Thì cả làng chạy đến

Mẹ muốn ăn cả biển
Hay thèm méng thịt bò
Con cái hần mua cho
Thích chi là có nấy

Buồn thì xuống con gấy
Nói chuyện chán rồi về
Chồng hân lại cùng quê
Đẹp trai ngài tốt tính

Chơ mẹ lên trên tỉnh
Phong tục họ khác ta
Ở nhà mô biết nhà
Mẹ tra rồi đừng dại

Tui không nghe cại lại
Bay cứ để mặc tau
Nhà ông nớ rành giàu
Gà trống nuôi bảy đứa
Rứa là tui sắm sửa

Theo ông nớ về Vinh
Ngay bựa túi đầu tiên
Đã bị lườm bị nguýt
Mấy đứa con mất nết

Hấn cứ liếc cứ ngong
tui chột dạ trong lòng
Chết cha rồi bay nạ
Ăn xong hấn trướt cả

Để một đống nồi niêu
Đứa con gấy hần kêu
Rửa đọi cho sạch sẹ
Xong vô trong nhà ẻ

Chùi cho sạch nha bà
Đống quần áo cả nhà
Nhớ đưa ra mà giặt
Sáng dậy chưa mở mắt

Xe cộ chạy rầm rầm
Đạ phải dậy tốc chăn
Để chùi nhà dọn cửa
Cháu mới đẻ hai đứa

Hần trét hết cho mình
Rồi đi mần sạch tinh
Mình giống như con ở
Được về Vinh tưởng bở

Ai ngờ khổ hơn quê
Thôi chào ông tui vìa
Tự ni xin trừa mặt

 
MON NGHE AN
 

Tác giả: THỊNH LÀI

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây