Thơ về cuộc sống: Chuyện bát gỗ
Một ông già ốm yếu,
Đến ở với con trai,
Con dâu và đứa cháu,
Sống nốt những tháng ngày.
Đến ở với con trai,
Con dâu và đứa cháu,
Sống nốt những tháng ngày.
Vì ông đã già quá,
Mắt kém tay thì run.
Nên đến bữa thường cứ,
Vỡ, đổ thức ăn luôn.
Người con trai khó chịu,
Người con dâu bực mình.
Nên họ đã quyết định,
Cho ông ăn một mình.
Họ sắm một bàn nhỏ,
Trong góc của phòng ăn.
Để ông ngồi một xó,
Một mình ông ngồi ăn.
Họ sắm cái bát gỗ,
Giành riêng cho ông già...
Bát thì không vỡ nữa,
Thìa rơi vẫn bị la...
Người cha già đau khổ,
Đến bữa ăn rất buồn.
Ngồi một góc sầu tủi,
Hai hàng nước mắt tuôn...
Đứa cháu nội lặng lẽ,
Cứ dõi theo hằng ngày.
Cậu mới chỉ bốn tuổi,
Một đứa bé thơ ngây....
... Bỗng một ngày đứa bé,
Cặm cụi chơi một mình.
Nó nhặt những mảnh gỗ,
Cố ghép lại thành hình...
Khi bố mẹ cậu hỏi...
Con đang chơi gì đây?
"Con làm cái bát gỗ,
Cho bố mẹ sau này"....
Vợ chồng họ hoảng hốt,
Sững sờ trong phút giây...
Và sau đó họ hiểu,
Mình phải làm gì đây...
Từ bữa ăn sau đó,
Người con trai nhẹ nhàng.
Dìu bố mình đưa đến,
Bàn ăn và ăn cùng...
Từ đó Ông già được,
Con trai và con dâu,
Hết lòng chăm, phục vụ,
Dù đổ vỡ đến đâu.
Mắt kém tay thì run.
Nên đến bữa thường cứ,
Vỡ, đổ thức ăn luôn.
Người con trai khó chịu,
Người con dâu bực mình.
Nên họ đã quyết định,
Cho ông ăn một mình.
Họ sắm một bàn nhỏ,
Trong góc của phòng ăn.
Để ông ngồi một xó,
Một mình ông ngồi ăn.
Họ sắm cái bát gỗ,
Giành riêng cho ông già...
Bát thì không vỡ nữa,
Thìa rơi vẫn bị la...
Người cha già đau khổ,
Đến bữa ăn rất buồn.
Ngồi một góc sầu tủi,
Hai hàng nước mắt tuôn...
Đứa cháu nội lặng lẽ,
Cứ dõi theo hằng ngày.
Cậu mới chỉ bốn tuổi,
Một đứa bé thơ ngây....
... Bỗng một ngày đứa bé,
Cặm cụi chơi một mình.
Nó nhặt những mảnh gỗ,
Cố ghép lại thành hình...
Khi bố mẹ cậu hỏi...
Con đang chơi gì đây?
"Con làm cái bát gỗ,
Cho bố mẹ sau này"....
Vợ chồng họ hoảng hốt,
Sững sờ trong phút giây...
Và sau đó họ hiểu,
Mình phải làm gì đây...
Từ bữa ăn sau đó,
Người con trai nhẹ nhàng.
Dìu bố mình đưa đến,
Bàn ăn và ăn cùng...
Từ đó Ông già được,
Con trai và con dâu,
Hết lòng chăm, phục vụ,
Dù đổ vỡ đến đâu.

Tác giả: XOM AO NGUYEN
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Diễu hành hay diễn hành? Diễu binh hay diễn binh đúng chính tả?
-
Thành ngữ ướt như chuột lột hay ướt như chuột lội mới đúng?
-
Tán hay táng vào mặt? Tán gia bại sản hay táng gia bại sản?
-
Đều như vắt tranh hay vắt chanh hay vách tranh mới đúng?
-
Viết/gọi là lòng xe điếu hay se điếu mới đúng chính tả?
-
Viết kỳ vọng hay kì vọng? Nên dùng i ngắn hay y dài?
-
Viết trút giận hay chút giận? Trút nước hay chút nước?
-
Viết cho chừa hay cho trừa? Chừa tội hay trừa tội đúng?
-
Thi thoảng hay thỉnh thoảng, thảng thốt hay thoảng thốt đúng?
-
Viết tinh giản hay tinh giảm biên chế mới đúng chính tả?
-
Hành chánh hay hành chính là đúng? Chánh quyền hay chính quyền?