Thơ về cuộc sống: Chuyện bát gỗ

Thứ ba - 24/08/2021 23:11
Một ông già ốm yếu,
Đến ở với con trai,
Con dâu và đứa cháu,
Sống nốt những tháng ngày.
Vì ông đã già quá,
Mắt kém tay thì run.
Nên đến bữa thường cứ,
Vỡ, đổ thức ăn luôn.

Người con trai khó chịu,
Người con dâu bực mình.
Nên họ đã quyết định,
Cho ông ăn một mình.

Họ sắm một bàn nhỏ,
Trong góc của phòng ăn.
Để ông ngồi một xó,
Một mình ông ngồi ăn.

Họ sắm cái bát gỗ,
Giành riêng cho ông già...
Bát thì không vỡ nữa,
Thìa rơi vẫn bị la...

Người cha già đau khổ,
Đến bữa ăn rất buồn.
Ngồi một góc sầu tủi,
Hai hàng nước mắt tuôn...

Đứa cháu nội lặng lẽ,
Cứ dõi theo hằng ngày.
Cậu mới chỉ bốn tuổi,
Một đứa bé thơ ngây....

... Bỗng một ngày đứa bé,
Cặm cụi chơi một mình.
Nó nhặt những mảnh gỗ,
Cố ghép lại thành hình...

Khi bố mẹ cậu hỏi...
Con đang chơi gì đây?
"Con làm cái bát gỗ,
Cho bố mẹ sau này"....

Vợ chồng họ hoảng hốt,
Sững sờ trong phút giây...
Và sau đó họ hiểu,
Mình phải làm gì đây...

Từ bữa ăn sau đó,
Người con trai nhẹ nhàng.
Dìu bố mình đưa đến,
Bàn ăn và ăn cùng...

Từ đó Ông già được,
Con trai và con dâu,
Hết lòng chăm, phục vụ,
Dù đổ vỡ đến đâu.

 
tuoi gia

Tác giả: XOM AO NGUYEN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây