Thơ vui: Bò kêu oan

Thứ tư - 11/08/2021 09:37
Từ lâu rất uất hận!
Biết tâm sự cùng ai?
Ngài ta chửi tui hoài
Ngu thế này thế nọ...
Tui học hành mô có
Nên chấp nhận phải ngu
Đời chẳng oán chẳng thù
Luôn dị hoà vi quý.

Ngài cho nghỉ, tui nghỉ,
Nhủ tui cày tui cày.
Cần sựa ngọt có ngay
Tha hồ cho người uống
     
Nuôi tui,mô có uổng
Tui cày kéo giúp người 
Cái tui thải ra rồi
Cụng ra khoai ra ló.

Quản chi trời mưa gió
Tui còng lưng kéo cày
Trậm một chút, roi ngay
Khu lằn ngang lằn dọc

Tui mô có được học
Như ông nọ bà tê
Bằng cấp đủ tứ bề
Họ hơn tui chi mấy?

Càng nghị càng chán ngấy
Răng cứ mở mồm ra
Là quát tháo van la
Ngu thế này thế nọ?
      
Cả nhà hãy chịu khó
Nghiên cứu ba ảnh bò
Sỹ Cảnh sưu tầm cho
Là biết ngay sự thật:

Bầy cẩu con, mẹ mất
Tôi ấp ủ thương tình
Sáu cẩu con xinh xinh 
Tui ân tình che chở.

Trời nắng tôi cũng nhớ
Mượn cái mạo đội đầu.
Để khỏi ngu dốt lâu:
Tui tìm trường để học.

Tình đời là bể khóc,
Sự đời thật trái ngang.
Ngài ăn học đàng hoàng
Ngu, mần chi được họ?

Tui vô học quá rõ
Vẫn giúp ích cho đời
Mô phải như nhiều người
Học nhiều mà ăn hại...

 
bo keu oan
 

Tác giả: PHAN SỸ CẢNH

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây