Thơ tiếng Nghệ: Quê là chi, mà nặng tình đến rứa? 

Thứ tư - 27/07/2022 02:36

Tiếng tru chận, thành ràn nghe lẹc cẹc
Cha dị sớm, ngoác éc để kéo xe
Mẹ nhen lả, hâm lại ấm nước chè
Để mà rót vô be đi bứt ló

Trên ngọn tre, liu riu đôi cơn gió 
Tờ mờ sớm, chưa nhìn rọ bóng ngài 
Ngoài bờ rọng, nghe dúng tiếng của ai
Đưng kéo xe, tắc, rì hò tru lại

Nắng tháng 5, chư ai mà nỏ hại
Mẹ xăn quần, vơ đại nạm chạc giang
Cầm cấy nón, bước lanh ra trửa đàng
Với chạc mụi, ra mà dàng (rèo) tru lại 

Dòm quành quanh, dưn làng chưa ai dị 
Hai bên đàng, chưa chộ ngài đi qua
Vài con chó, đứng sủa trước cổng nhà
Nghe rành rọ tiếng bầy ga trôống gáy

Dậy lật đật , ăn tạm méng cơm cháy 
Đọi cơm nguội, đưng lưa lại trong xoong
Hại nỏ kịp , chơ nên nỏ nấu cơm 
Vìa sợm sớm, phơi rươm cho được nắng 

Tầm 6 giờ, trời hần cụng đạ sáng
Cha nghỉ tay, ngồi chạng rít thuốc lào 
Mẹ tranh thủ, trụp mấy con cạo cào 
Vìa cho ổ, chúc mào mới bắt được 

Gưn 9 giờ , họ vìa xuôi vìa ngược 
Mẹ cầm theo , cấy cuốc bước theo xe
Chiếc bò lốp, chở ló đi trên đê
Trên đàng vìa , bầy ve kêu inh ỏi. 
... 
Cụng nhiều lúc dặn lòng tui tự hỏi 
Thời đưng nhỏ, ai mà nỏ trải qua?
Nhựng năm tháng, ra đôồng với mẹ cha
Mùa bứt ló, mần răng mà quên được

Dừ xa quê, ta bôn ba xuôi ngược
Kiếm đồng tiền, lo cuộc sống mưu sinh
Nơi xứ ngài, ngủ đôi lúc giựt mình
Quê là chi, mà nặng tình đến rứa? 

>>> Xem thêm: Ngày mùa nhắn con!

que huong xu nghe

Tác giả: THẾ MẠNH

Tổng số điểm của bài viết là: 30 trong 6 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 6 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây