Nghề mần vợ
Mấy chục năm trời như đứa ở không công
Cứ túi ngay lo hết rọng hết đồng
Rồi bếp núc cơm cenh ngay ba bựa
Lo tích góp để mần nhà mần cựa
Ngày tám tháng ba nỏ được bựa chò no
Gặp mặt bạn bè cụng phải đắn đo
Được mấy bộ đồ mặc đi mặc lại
Đạ rứa tau lại nưng nghe xút dại
Muốn bằng được con trai nên cứ đẻ xòn xòn
Ngoài bốn mươi mà bảy, tám đứa con
Tau ra đàng họ cứ kêu bà cụ
Thôi thì tau cụng đành tự nhủ
Tự cho tau là hạnh phúc nhứt trên đời
Mần kẻ tra mô phải chuyện chơi
Đông con gái thời ni không phải dệ
Thôi bựa ni tau đành phá lệ
Chụp ảnh đăng phây thêm chút yêu đời
Để bạn bè khắp chốn muôn nơi
Ai cụng chộ để gửi lời chúc tụng...
>>> Xem thêm: Thơ Nghệ: Đưa bà đi tắm!

Tác giả bài viết: NGUYỄN ĐÌNH HOÀNG
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Vì lương hưu
20/04/2023 04:39
-
Tự hào mần du xứ Nghệ
24/04/2023 02:59
-
Nỏ chộ bay gọi về
04/05/2023 20:27
-
Dặn bay từng nớ
29/04/2023 10:25
-
Thơ tiếng Nghệ: Chợ quê
05/05/2023 05:03
-
Nụ cười quê nhà
09/05/2023 20:35
-
Đừng để cha nhắc nựa
29/04/2023 22:29
-
Chuyện dự cháu
10/05/2023 23:55
-
Lấy gấy miền Trung
16/05/2023 06:19
-
Chuyện mần mùa
17/05/2023 10:01