Thơ tiếng Nghệ Tĩnh: Lòng mẹ
Đưng hò cho bò đấy
Nghe con gấy điện về
Mẹ ơi có gạo quê
Gửi cho con vài yến
Nghe con gấy điện về
Mẹ ơi có gạo quê
Gửi cho con vài yến
Có con gà trống thiến
Tiện thể bắt xuống luôn
Mai gửi xe đô lương
Đến Vinh ra con đón
Bỏ từng bao cho gọn
Rau mẹ để riêng ra
Túi tranh thủ mần ga
nhớ bỏ vô ngăn đá
Đánh ao bắt ít cá
Chồng con nghiện trắm đen
Bữa trước ăn cứ khen
Cá quê ta ngon lắm
Nhứt là loại cá trắm
Tầm khoảng bảy tám cân
Cắt bỏ tủ ăn dần
Trốc tai mần nồi dấm
Bốc cho con nửa thúng
Lạc cúc để rang vưng
Nhớ gửi cho gái cưng
Vài triệu con tiêu vặt
Trứng ấp dở cũng được
Vài chục thôi mẹ nha
bưạ trước mới nghe cha
Nói trứng ga thèm lắm
Cho con can nước mắm
Loại một chấm cho ngon
Cà nhà ta rành giòn
Chồng cứ khen nức nở
Khi mô về trên nớ
Nhớ gà ,cá nhà quê
Ăn ngon nỏ phải chê
Mần con nghe rành sướng
Tý nữa quên rau muống
Gửi mười bó thôi nha
con còn phải mần quà
Cho bạn bè trong hội
Nói ra của phải tội
Lưa có hai xác tra
không biết đào mô ra
Gửi cho bay đây biết
Mần cả ngay cho liệt
Nói thật nỏ đủ ăn
Thời buổi lại khó khăn
Tiền mô ra mà gửi
Thứ thì tiền đám cưới
Phần thì tiền đám ma
Lưa cò hai chút ga
Để cho choa mần vốn
Tưởng nuôi con khôn lớn
Mai mốt sẽ được nhờ
Đúng là đừng có mơ
Nước chảy về miền ngược
Khổ nhưng mà cũng được
Con hạnh phúc là mừng
Vì mình cũng đã từng
Cảnh làm du thiên hạ
Suốt đời toàn ăn vạ
Cha mẹ đẻ chơ mô
Chơ hần mà cặm cờ
Không có chồng càng chết
Cày xong liệt thì liệt
Mẹ vội đập bò về
Chạy ra coi sau hè
Đếm trứng ga được mấy
Mít chỉ lưa một trấy
Cũng phải bứt cho con
Rồi lật vỉ vại lên
Cà còn nhiều hay ít
Bắt con ga vô thịt
Kiếm mánh tiết đỡ thèm
Ga thì phải để nguyên
Lòng mề chi gửi cả
Rồi ra ngoài ao cá
Thuê thợ kéo lên bờ
Coi con mô thật to
Để bắt vô mai gửi
Cá tép con để lại
Kho mặn ngọt ăn dần
Con cái hần đang cần
Các cháu hần đang đợi
Lạc còn hai lô rượi
Thôi nhịn để cho con
Lục hết túi để bòn
Lưa có ba trăm bạc
Lật đật sang nhà bác
Cho vay tạm mấy trăm
Dừ cho đến cuối năm
Đi phụ hồ trả bác
Chiều trằn ra rọng nác
Bứt cho đủ ngọn rau
Lặn lội khắp cả bàu
Mười bó rau muống chạc
Cả một ngay phờ phạc
Mì gần đủ thực đơn
Món quà từ quê hương
Để gửi về thành thị
Ngồi vừa thở vừa nghị
Mẹ sung sướng mỉm cười
Nhiệm vụ sắp xong rồi
Các con ơi có biết...
Tiện thể bắt xuống luôn
Mai gửi xe đô lương
Đến Vinh ra con đón
Bỏ từng bao cho gọn
Rau mẹ để riêng ra
Túi tranh thủ mần ga
nhớ bỏ vô ngăn đá
Đánh ao bắt ít cá
Chồng con nghiện trắm đen
Bữa trước ăn cứ khen
Cá quê ta ngon lắm
Nhứt là loại cá trắm
Tầm khoảng bảy tám cân
Cắt bỏ tủ ăn dần
Trốc tai mần nồi dấm
Bốc cho con nửa thúng
Lạc cúc để rang vưng
Nhớ gửi cho gái cưng
Vài triệu con tiêu vặt
Trứng ấp dở cũng được
Vài chục thôi mẹ nha
bưạ trước mới nghe cha
Nói trứng ga thèm lắm
Cho con can nước mắm
Loại một chấm cho ngon
Cà nhà ta rành giòn
Chồng cứ khen nức nở
Khi mô về trên nớ
Nhớ gà ,cá nhà quê
Ăn ngon nỏ phải chê
Mần con nghe rành sướng
Tý nữa quên rau muống
Gửi mười bó thôi nha
con còn phải mần quà
Cho bạn bè trong hội
Nói ra của phải tội
Lưa có hai xác tra
không biết đào mô ra
Gửi cho bay đây biết
Mần cả ngay cho liệt
Nói thật nỏ đủ ăn
Thời buổi lại khó khăn
Tiền mô ra mà gửi
Thứ thì tiền đám cưới
Phần thì tiền đám ma
Lưa cò hai chút ga
Để cho choa mần vốn
Tưởng nuôi con khôn lớn
Mai mốt sẽ được nhờ
Đúng là đừng có mơ
Nước chảy về miền ngược
Khổ nhưng mà cũng được
Con hạnh phúc là mừng
Vì mình cũng đã từng
Cảnh làm du thiên hạ
Suốt đời toàn ăn vạ
Cha mẹ đẻ chơ mô
Chơ hần mà cặm cờ
Không có chồng càng chết
Cày xong liệt thì liệt
Mẹ vội đập bò về
Chạy ra coi sau hè
Đếm trứng ga được mấy
Mít chỉ lưa một trấy
Cũng phải bứt cho con
Rồi lật vỉ vại lên
Cà còn nhiều hay ít
Bắt con ga vô thịt
Kiếm mánh tiết đỡ thèm
Ga thì phải để nguyên
Lòng mề chi gửi cả
Rồi ra ngoài ao cá
Thuê thợ kéo lên bờ
Coi con mô thật to
Để bắt vô mai gửi
Cá tép con để lại
Kho mặn ngọt ăn dần
Con cái hần đang cần
Các cháu hần đang đợi
Lạc còn hai lô rượi
Thôi nhịn để cho con
Lục hết túi để bòn
Lưa có ba trăm bạc
Lật đật sang nhà bác
Cho vay tạm mấy trăm
Dừ cho đến cuối năm
Đi phụ hồ trả bác
Chiều trằn ra rọng nác
Bứt cho đủ ngọn rau
Lặn lội khắp cả bàu
Mười bó rau muống chạc
Cả một ngay phờ phạc
Mì gần đủ thực đơn
Món quà từ quê hương
Để gửi về thành thị
Ngồi vừa thở vừa nghị
Mẹ sung sướng mỉm cười
Nhiệm vụ sắp xong rồi
Các con ơi có biết...
Tác giả: THỊNH LÀI
Tags: thơ tiếng nghệ, thịnh lài
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Sức thuốc hay xức thuốc đúng? Phân biệt sức hay xức
-
Giòn giã hay ròn rã hay dòn dã viết đúng chính tả tiếng Việt?
-
Viết tỷ hay tỉ đồng đúng? Khi nào viết tỉ hay tỷ?
-
Chọn vẹn hay trọn vẹn đúng chính tả? Phân biệt trọn & chọn
-
Chịu nổi hay chịu nỗi? Chịu không nổi hay chịu không nỗi?
-
Phân biệt dồ hay rồ, bị dồ hay bị rồ, phát rồ hay phát dồ?
-
Rứa thâu là gì trong tiếng Nghệ? Ví dụ về từ rứa thâu
-
Làm lốt hay nốt, xin lốt hay nốt đúng chính tả?
-
Viết cái hủ hay cái hũ đúng? Phân biệt hủ hay hũ chi tiết
-
Không nỗi hay không nổi viết đúng? Mẹo phân biệt nỗi hay nổi
-
Méc hay mét khác nhau thế nào? Méc mẹ hay mét mẹ?