Thơ về cuộc sống: Hoàn lương
Từ ngày lão Mộc trở về
Người bị mất gà, mất vịt
Kẻ tố trộm chó, bắt dê...
Rồi thì xoong nồi, chậu rửa
Đến cái lư đồng đình làng
Bọn trộm cũng ôm đi mất
Dân chúng bức xúc, hoang mang...
Mỗi lần xảy ra mất cắp
Lòng người xa cách nhiều thêm
Người ta nhìn nhau cảnh giác
Cửa gài then chặt đêm đêm...
Vài ba chàng trai lêu lổng
Được liệt vào diện tình nghi
Nhưng độ tập trung chụm nhất
Chính là lão Mộc vừa về.
Lão Mộc, mấy mươi năm trước
Vốn dĩ là trẻ mồ côi
Được một phụ nữ lỡ dở
Đón từ cổng chùa về nuôi.
Nhưng người đàn bà bạc mệnh
Cũng sớm bỏ lão quy tiên
Lão như cái cây hoang dại
Tự mọc rồi tự lớn lên.
Năm Mộc lên 16 tuổi
Bỏ làng đi vào miền Tây
Làm chân phụ hồ xây dựng
Kiếm ăn lần lữa qua ngày
Gặp đợt mưa bão liên tục
Hơn tháng chẳng ai mướn xây
Lão đang nằm co một xó
“Kiến bò” khắp cái dạ dầy
Thì có mùi thơm quyến rũ
Của tiếng xào nấu nhà bên
Cái bụng cồn cào, khiến lão
Có cố cũng chẳng chịu yên...
Chờ cho đến tối hôm đó
Theo cửa thông gió, lão chui
Rón rén đi vào nhà bếp
Là nơi khởi phát cái mùi
Kích thích dạ dày của lão
Sắp được thoả mãn đến nơi...
Vừa đói vừa sợ, lập cập
Khiến cái vung nồi bị rơi
Bất ngờ, đèn điện bật sáng
- Trộm ! Trộm ! Ới bà con ơi !
Lão hoa cả mắt, chỉ thấy
Trước mặt có bóng một người
Lão vội xô nhào, ù té
Cửa khoá đã bít mất đường
Còn bà chủ nhà bị ngất
Khi ngã đập đầu vào tường...
Ba năm nhập “Ju-ven-tut”
Được phiên vào đội chăn dê
Rồi đúng hai năm ba tháng
Lão được giảm án, tha về
Nhưng biết về đâu đây hỡi ?
Lão đành trụ lại chốn này
Làm thuê kiếm chút lưng vốn
Mở trại nuôi dê tại đây...
Cuối đời lão sẽ ở đó
Sống với cây cỏ, đàn dê
Sớm tối vui cùng mây gió
Trong tiếng nhạc sống be be...
Có điều khi đàn gia súc
Của lão ngày càng sinh sôi
Thì lão vẫn thân cây cộc
Đơn độc giữa chốn xa xôi...
Thử thách chưa buông tha lão
Đời như con tạo vần xoay ?
Khu lão thuộc diện giải toả
Cho đập thuỷ điện sắp xây...
Nhận khoản đền bù nho nhỏ
Đất không sổ đỏ, cho nên
Họ chỉ bù công cải tạo
Nên cũng chẳng được mấy tiền.
Vẫn thừa tàu xe, chi phí
Để lão lếch thếch về làng
Những muốn an cư lạc nghiệp
Dù lão chẳng có họ hàng...
Chuyện buồn của thời niên thiếu
Vận hạn khi làm ăn xa
Những tưởng sẽ bị chôn lấp
Ai hay bao chuyện xẩy ra
Người ta nhìn lão ghẻ lạnh
Ít người qua lại tâm tình
Sống giữa làng quen, xóm cũ
Lão vẫn thui thủi một mình...
Tác giả: KIỀU TRỌNG
Ý kiến bạn đọc
Đăng ký thành viên
Bài viết xem nhiều
-
Sức thuốc hay xức thuốc đúng? Phân biệt sức hay xức
-
Giòn giã hay ròn rã hay dòn dã viết đúng chính tả tiếng Việt?
-
Gáng hay ráng? Gáng lên hay ráng lên? Ráng sức hay gáng sức?
-
Viết tỷ hay tỉ đồng đúng? Khi nào viết tỉ hay tỷ?
-
Tỉ mỉ hay tỷ mỷ đúng? Nên viết i ngắn hay y dài hay hơn?
-
Chịu nổi hay chịu nỗi? Chịu không nổi hay chịu không nỗi?
-
Chọn vẹn hay trọn vẹn đúng chính tả? Phân biệt trọn & chọn
-
Phân biệt dồ hay rồ, bị dồ hay bị rồ, phát rồ hay phát dồ?
-
Rứa thâu là gì trong tiếng Nghệ? Ví dụ về từ rứa thâu
-
Top 5+ địa chỉ thuê xe máy ở Hà Tĩnh tốt và có giá rẻ nhất
-
Lý thuyết hay lí thuyết? Lý luận hay lí luận viết đúng?