“Cắn” choa nói “cắm”,“rinh” là “khiêng”
Choa kêu “đòn triêng” phải hiểu là “đòn gánh”
“chiếc bánh” troong choa kêu là “kỳ bénh”
“Xanh” là “xenh” phải hiểu rứa bây nờ
“giỏi” choa nói “sọi”, dốt choa nói “khờ”
Anh nào rù rờ choa kêu là “trậm”
Cái “váy” troong choa kêu là “kỳ mấn”
“Khu mấn” tạm thời được hiểu là ‘mông”
Đi chơi lòng vong choa nói ‘đi rông’
Làm nông troong choa kêu là “mần rọọng”
Cái giường ngoài bây choa lại kêu “kỳ chọọng”
Cái dù trông choa kêu “kỳ lọọng” bây à
Ngồi bệt ngoài bây choa lại nói “ ngồi trà”
Còn đánh nhau choa nói là ‘đập chắc”
Bận việc troong choa kêu là “đang mắc”
Tiếng quê choa có vẻ khác bây hè.
Quê choa rứa, choa nói choa nghe
Bây chưa hiểu thì về đây mà học
Dân quê choa muôn đời khó ngọc
Nhưng vẫn là đất học đó nha bây...