Vài năm mới có dịp về
Lý do công việc bộn bề trong Nam
Mỗi lần mà nó về thăm
Đưa tiền biếu mẹ mấy trăm làm quà
Như rót mật mía vào bà
Bà khen bà trọng như là Vua con
Trong nhà có miếng ăn ngon
Cao lương mỹ vị nhường con trai đầu
Thằng Út mưa nắng dải dầu
Quanh năm suốt tháng chui đầu ruộng nương
Vác cày đi giữa gió sương
Săn sóc cha mẹ tình thương vô bờ
Đêm hôm thức trắng canh giờ
Khi bà đau yếu chực chờ lo âu
Vậy mà bà có hiểu đâu
Lại còn mai mỉa những câu đau lòng
Tối ngày chê vợ trách chồng
Không cho cha mẹ mấy đồng như anh
Cũng vì muốn ngọt cơm canh
Vợ chồng tụi nó mới đành lặng im
Nó rất đau đớn trong tim
Nên bà đừng nói gì thêm đau lòng
Đừng vì coi trọng mấy đồng
Mà phủi ơn nghĩa vợ chồng dâu con
Rồi đây bệnh tật nhiều hơn
Ngày đêm nằm chỗ cô đơn một mình
Bà mới thấu hiểu chữ Tình
Nhận ra lầm lỗi của mình bà ơi