Bây đừng nghị giọng quê choa chát chúa
Nặng chút thôi nhưng chan chứa ân tình
Nỏ hiểu thì thôi bấy cứ mần thinh
Chơ đừng khinh, choa đập cho tòe mỏ
Trốốc cúi đi mô lặc lè theo đó
Choa đến mô giọng theo đó bây nờ
Bây nói con trâu choa nói “con tru”
Giây cao su choa lại kêu là “chạc địu”
Bây cứ nói giọng choa nghe ngọng nghịu
Âm điệu nặng nề bây nỏ nghe ra
Còn choa thì cảm thấy thật thiết tha
Cứ nghe giọọng quê là choa rành thích
Dưa, mói, khoai, cà giọng choa cục mịch
Dịch vào cho gần choa nói “xích vô”
Đuổi choa nói “biêu” đẩy lại nói “Xô”
Đi đâu choa nói “đi mô rứa hè”
Cây cọ thì choa thường kêu “cơn kè”
Thối thì choa nói “thúi rình” nghe chưa
Khóc là “khóóc”, “xang” là đưa
Còn đi tán gái choa nói “cưa” bây à…
Cộộc rệ bao đời tiếng Nghệ quê choa
Cụng nỏ biết ra đời khi mô nựa
Nhưng được cấy chan chứa tình nhân nghịa
Nên giọng quê choa cứ rứa choa dùng.