Tôi yêu tiếng Nghệ

Thứ ba - 07/09/2021 14:19
Tui sinh ra đất chợ Cày Thạch Thượng
Có con rào nác chát mặn gớm ghê
Nhớ mần răng, mà hần nhớ rứa hè
Trốc trọc lóc, hè thả dều dới rộng

Dều dấy bay, chạc đít rớt lỏng chồng
Mồm kêu to: rứa là truốt mất rồi
Thằng tý xui:đừng nhởi nựa mi ơi
Về uống nác tau mần cho cấy khác

Rọt tiếc ngẩn ngơ, tay cầm nạm chạc 
Chín đi liêu xiêu họng tát mồm khô
Bò trượt bò lê ngồi toẹt trên bờ
Rồi bò cắm, cứ mần ngơ cho cắm
  
Quê bà tui ngài ta thích hát dặm
Xóm dới làng trên có gấy có nhông 
Lo mần răng xong công kiếc trên đồng 
Về cơm mác chạy ra nhà hội quán

Trenh chắc hát, nỏ chộ ai nói chán
Bài: mụ mi ơi, cứ thục cả làng 
Vui thôi rồi khi Tết đến xun sang
Trai gấy xút đu, lội rào bắt vịt

Dả nớ,tui đang là thằng con nít
Khun ít dại nhiều ham nhởi vô tư
A b c mồm dịch cứ ầm ừ 
Mẹ cức lắm,roi trót khu ngang dọc...

Nghệ ngự ta ơi! Đất văn đất học
Mần nhỏ mần to, mô đó cụng nhiều 
Có về quê, mang tiếng nghệ về theo
Uống đọi nác,kháp ngài ni ngài nớ 

Nghệ ngự mình ơi! sèm vô mắc nợ 
Choa mô cần vay mượn tiếng ngài ta
Tiếng nghệ mình tiếng mẹ đẻ sinh ra 
Hần mộc mạc, nhưng đậm đà chân thật

Nghệ ngự trang ta, có lần bị mất
Cụ Vượng tìm tòi... nay phất cao rồi!
Tính sơ sơ đã hơn tám ngìn ngài
Quyết dìn giự muôn đời bất diệt!


 

nghengu

 

Tác giả: PHAN SỸ CẢNH

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây