Nhớ bánh ngào ngày đông

Thứ năm - 27/05/2021 21:24
Chị Nguyễn Thu Thủy (sinh ra và lớn lên ở Vinh), có bài viết về món bánh ngào trong ký ức rất thú vị. Được sự cho phép của chị, Nghệ ngữ đã chia sẻ lại đây để bạn đọc tìm thấy chút kỷ niệm của riêng mình.
banh ngao
Bánh ngào xứ Nghệ.

Mùa đông, chiếc lá bàng già rời cây cũng khô khốc lăn lóc trên vỉa hè, bàng quan với cuộc đời. Phố không vắng người nhưng ai cũng vội vã che kín hết từ đầu đến chân để xua đi gió mùa khắc nghiệt. Những ngày lạnh quá, thi thoảng vài góc phố người ta nhóm lửa ngồi tán gẫu với nhau, hơ lạnh trên lửa ấm hồng tươi. "Ngày tháng mười chưa cười đã tối" quanh đi quẩn lại chỉ nghĩ đến chuyện lót dạ để thêm năng lượng xua đi giá buốt của đất trời. Món điểm tâm bánh ngào là thứ không thể thiếu được trong mùa xa vắng của lũ học trò chúng tôi.

Bánh ngào, cũng là đỗ xanh, bột nếp với mật nhưng cái tên nó đã gợi lên một trạng thái ấm áp. Nó không trắng, không tròn như bánh trôi ngoài Bắc nhưng cũng phải trải qua "bảy nổi ba chìm với nước non"- trong cái nồi nước màu hổ phách của mật mía đun trên lửa liu riu chứa đầy những cái bánh được vắt từ bột nếp xay ướt có nhân đỗ xanh hoặc là một tý thịt lợn bé xíu còn dắt tý mỡ trắng ngần.

Những cái bánh ngào chỉ nhỉnh hơn ngón tay cái của đàn bà một chút đều tăm tắp mang vị thơm của đỗ xanh tằm, vị béo ngậy của thịt lợn, vị dẻo thơm của nếp, vị cay nhẹ của gừng và cái ngọt vừa vừa của loại mật mía "lè nhè như che kéo mật" của vùng miền tây xứ Nghệ. Nó được bà hàng gánh múc trong chiếc bát con 5 cái một bát còn nóng hổi. Giá của bát bánh ngào lại không đắt, 5 đồng một bát mang cả mỹ vị béo, thơm, ngọt, bùi vào dạ các bạn học trò khiến cho mùa đông chẳng thể hù doạ được tiếng cười giòn vỡ vừa ăn vừa trêu nhau.

Tiếng rao bà hàng gánh " Ai bánh ngào nời..." làm cho những cung đường rộn ràng, làm cho buổi học nhóm đứng ngồi không yên khi tiếng rao đi từ chợ Cổng chốt cắt qua con đường Nguyễn Tiềm, băng qua đường tàu vào cây đa Đông Vĩnh rồi hút đi vòng trở ra sau khi gánh hàng đã nhẹ.

Bánh ngào ơi, sau 30 năm, mùa đông vẫn còn phảng phất hương vị của bánh. Dẫu mỡ máu, dẫu đường cao nhưng ăn một miếng bánh để thịt, mỡ, nếp, đậu, đường nóng hổi tan giá lạnh tuổi thơ vào lưỡi vẫn còn theo mãi theo tôi, ơi bánh ngào.


Xem thêm: Hít hà vị Vinh

Tác giả: NGUYỄN THU THỦY

Tổng số điểm của bài viết là: 20 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 4 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây