Lục bát quê choa

Chủ nhật - 11/04/2021 22:00
Ngọt mồm ngọt mẹnh là ngài,
Trong rọt xỏ lá có ai lạ mồ.
Những ngài mà hay khen ta,
Có khi nơi khác họ là lại chê.
Trập trập con mắt nguýt ngang,
Trai thì xỏ lá,gái ăn hàng mà coi.

Tìm gấy tìm cho kị càng,
Nàng không thương mẹ lấy nàng mần chi.
Mẹ đẻ nàng chẳng thương gì,
Mẹ mình đừng ngọi nàng thì đoái thương.

Thấy anh không trọng mẹ cha,
Em đây thấy hại xót xa cho mình.
Cha mẹ đẻ, chàng coi khinh,
Em đây trái ý chàng...rinh quăng ngoài.

Đói lòng ăn sắn, ăn khoai,
Khôn ngoan đối đáp người ngoài ai ơi!
Trong nhà chín bỏ làm mười,
Nỏ hờn nỏ giận thì thời nỏ thương.

Lời khen ai nỏ thích nghe,
Ai ơi! chớ dại đi chê được gì.
Gặp người tóm khen béo đi,
Thấy hơi tra cứ..."dạo ni trẻ hè".
"Tóc bạc vẫn đang ít hè?"...
Những câu như thế mất gì không trao...

Gặp nhau tiếc chi câu chào,
Giận nhau sẽ nhọc phải đâu mỗi mình.

Bạn bè nên xưng mình, ung
Mi ,tau chắc chắn bạn dùng mi, tau.

Giàu nghèo tối kỵ cười chê,
Đời ngài dài lắm,biết gì mai sau.
"Lợn con đẹp, con nít giàu".
"Ba bảy hai mốt, biết đâu mà lần"...

Những người ít nói, ít cười,
Thì trong cái rọt một trời tâm giao.
Những người nóng tính "Trương Phi",
Thường là tốt bụng ai thì biết chăng?.

Soi gương phải soi hàng ngày,
Biết mô bất chợt có ngày... mình hâm.
Cái gương thì nó lặng câm,
Mình hâm không biết thì căm dạ này.

>>>Xem thêm: Thơ lục bát: Yêu tiếng Nghệ

 
com dum
 

Tác giả: SƯU TẦM

Tổng số điểm của bài viết là: 30 trong 6 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 6 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây